BÌNH MINH RỰC RỠ - Trang 135

này, nếu nó quá lớn thì phải cần tới năm phút nữa.”

Lưu Nghiễn bình tĩnh chờ đợi sóng âm phản hồi, đúng năm phút sau,

máy tính bảng kêu “tít” một tiếng, hiển thị bản đồ hang núi.

“Trời đất.” Lưu Nghiễn lẩm bẩm: “Không gian trong này sao lớn vậy?”
Bản đồ thăm dò sóng âm hiển thị một lối đi trong hang núi quanh co

khúc khuỷu, Lưu Nghiễn ấn phím thu nhỏ tới những mười hai lần, bất chợt
phát hiện nơi hai người họ đang đứng là một lối vào nhỏ hẹp.

Dựa vào bản đồ mà sóng âm thu được, bên dưới ngọn núi này có một

không gian khổng lồ chẳng thua gì một thành phố, Lưu Nghiễn né người
qua để Trác Dư Hàng nhìn bản địa đồ.

“Thứ này có tin được không?” Cuối cùng thái độ của Trác Dư Hàng đã

dịu đi một chút.

Lưu Nghiễn nói: “Tin được, vào xem thử nhé?”
Trác Dư Hàng trầm giọng: “Cậu phải tránh sau lưng tôi. Nếu có chút bất

thường nào phải lập tức rút ngay.”

Lưu Nghiễn gật đầu, đeo ba lô bước theo sau Trác Dư Hàng, cậu mở đèn

ống chiếu sáng, nhỏ giọng: “Tôi biết đây là chỗ nào rồi.”

Trác Dư Hàng không hé môi, Lưu Nghiễn lại tiếp: “Đây là mỏ vàng Mạc

Hà, con đường ban nãy chúng ta đi qua là đường Hoàng Kim, dưới này có
một hầm mỏ cực lớn…”

Trác Dư Hàng: “Tôi chỉ cần biết bản đồ là đủ rồi, đối với lịch sử chỗ này

thì chẳng có chút hứng thú nào hết, cậu lắm lời quá đấy.”

Lưu Nghiễn tỉnh bơ: “Tôi đang giới thiệu nội dung của phó bản hôm nay

thôi, anh có thể ấn phím Esc để bỏ qua mục mở màn.”

Trác Dư Hàng: “Cái gì linh tinh thế?”
Lưu Nghiễn: “Không có gì.”
Lưu Nghiễn lại thầm dán thêm bên cạnh “sát thủ vô kỷ luật, biết nấu ăn,

bụng dạ hẹp hòi” cái mác “không biết hài hước”.

Cậu bất chợt dừng chân: “Anh Trác này, rốt cuộc anh có ý kiến gì với tôi

thế hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.