BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 115

gì, nhưng xảy ra chuyện này, đúng chẳng ai mong cả,” Kỉ Bồi Văn trầm
ngâm một lát rồi nói tiếp, “Gia đình ta cũng không phải nhà thiên kiến gì,
nếu con thực lòng thấy em nó tốt..” “Bố, bố mẹ nghĩ quá rồi đấy ạ” Kỉ đình
rất hiếm khi chủ động cắt ngang lời người lớn, giọng của anh không lớn
nhưng lại nhuốm chút lạnh lùng. Suốt bao nhiêu năm nay, rất nhiều người
xung quanh anh đã mặc định anh với Chỉ Di là một đôi không phải bàn cãi
gì, sau khi Chỉ Di không nhìn thấy gì nữa, anh chăm chút tỉ mẩn cho cô, hết
thảy mọi người đều cho là như vậy. Đối với việc này, anh trước sau đều im
ắng chẳng nói năng gì, bởi anh biết rõ tâm tư của Chỉ Di đối với mình, anh
không muốn phải biện bạch này kia, một phần không muốn làm tổn thương
đền lòng tự trọng của Chỉ Di, một phần vì nghĩ chẳng liên can gì đến người
khác, không nhất thiết phải phân bua giải thích trước mặt những người
không cần thiết. Quan trọng hơn là, anh biết rằng có một số việc dù không
nói ra nhưng Chỉ Di đều hiểu rõ. Nghe câu nói của Kỉ Đình, Kỉ Bồi Văn
thoáng vẻ kinh ngạc “Con với Chỉ Di...” “Chỉ Di cũng giống như người
thân của con vậy, con rất quý em ấy, cũng rất hối hận là buổi tối hôm ấy đã
không để tâm cẩn thận đến em, vì chuyện này mà con nguyện làm hết sức
để giú em ấy được thoải mái vui vẻ, nhưng có những thứ đến ngay bản thân
con cũng không có, vậy thì làm sao con trao tặng cho em ấy được. Thêm
nữa, con cũng không nghĩ rằng trao tặng cho em ấy một cuộc hôn nhân để
chăm sóc em ấy cả đời là một việc hay ho gì, ngược lại, như vậy, đối với
em ấy lại không công bằng” Kỉ Đình nhấp một ngụm trà, vị Thiết Quan Âm
thơm nồng mà đắng đót sao thân quen đến kì lạ, khiến anh nhớ đến buổi
trưa hôm nọ, anh ôm chặt người con gái kia trong vòng tay mình, hơi thở
nóng bỏng của cô phả vào cổ anh, ngọt ngào mà tuyệt vọng. Kỉ Bồi Văn
không ngời mọi sự lại như thế này, ông ngần ngừ “Chỉ Di là đứa con gái rất
tốt, thêm nữa hai đứa ở bên cạnh nhau chẳng phải rất vui hay sao, con bé
đâu phải không hợp với con”. “Chỉ Di là một người con gái rất, rất tốt. Thế
nhưng,..” Kỉ Đình đột ngột chuyển đề tài “Bố, bố đã từng yêu bao giờ chưa
ạ?” Kỉ Bồi Văn ngẩn ra một hồi, ông im lặng nhấp trà, nóng quá, sau đó
ông ngó về phía nhà bếp, “Tất nhiên rồi, có mấy ai thời trai trẻ chẳng yêu
lần nào, thế nhưng tình yêu của bố..., Kỉ Đình, đôi lúc con người ta có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.