BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 229

thấy cô thôi.

Lúc cô bước ra từ phía sau cánh gà, tiếng ù ù náo động trong tâm trí Kỉ

Đình đã át hết những câu chuyện trò bàn tán đột nhiên rầm rĩ bên anh, anh
cúi đầu, nhìn thấy những ngón tay mình vịn quá chặt vào tay ghế đến nỗi
trắng bợt cả ra.

Cô vẫn mang dáng vẻ ấy, cao ngạo, bất cần, đứng giữa bục muôn mắt

nhìn vào, hơi nhếch miệng cười, hệt như đứng ở ngay bãi cỏ đằng sau nhà
mình vậy. Khoảng thời gian vài năm đã xóa đi vẻ bỡ ngỡ và nổi loạn trong
mắt cô, tuy nét điên cuồng vẫn như xưa, nhưng cũng điềm đạm hơn nhiều.
Cô đứng đó, hệt như một bức tranh, chẳng trách ban tổ chức lại nghĩ ra
chiêu này, đúng là sự xuất hiện của cô đã thu hút con mắt của hầu hết
những người có mặt.

Thời gian của buổi đấu giá được sắp xếp tương đối chặt chẽ, người chủ

trì cũng không dài dòng nhiều lời, giới thiệu sơ qua vài câu là chuyển sang
trò chuyện trực tiếp với Chỉ An, “Tiểu thư Cố Chỉ An, chúng tôi rất muốn
biết, là một họa sĩ sơn dầu trẻ tuổi xuất sắc trong nước, cô nghĩ sức hút chủ
yếu để tác phẩm của mình lọt vào mắt xanh của các vị nhân sĩ trong và
ngoài nước nằm ở đâu?”.

Cố Chỉ An hơi nheo mắt nhìn người chủ trì, cười rạng rỡ, “Rất đơn giản,

trong số các cây cọ nữ của giới hội họa trong nước, những người xinh đẹp
hơn tôi thì vẽ không bằng tôi, những người vẽ hơn tôi thì lại không xinh
đẹp bằng tôi, chỉ thế thôi”.

Cả hội trường rộ lên tiếng cười, người chủ trì đấu giá trẻ tuổi cũng

không nhịn được cười, “Cố tiểu thư quả là cá tính đúng như những lời
truyền tụng, vậy thì đối với ba tác phẩm đưa ra đấu giá hôm nay, cô đánh
giá ra sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.