BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 24

quýnh quáng, nào đưa khăn giấy, nào vỗ lưng cho cậu, Chỉ Di vội vã lấy
một cốc nước ngọt cho cậu.

Chỉ An cười xì một tiếng, bảo rằng, “Có đến nỗi phải thế không?”.

Uông Phàm vốn rất ít khi nặng lời với cô bé cũng phải mở miệng bảo

luôn, “Cái con bé này, ăn nói kiểu gì thế? Con mà không thách anh Kỉ Đình
thì anh có uống một hơi thế không?”.

“Mọi người có ai nghe thấy con bảo anh ý uống không?” Chỉ An không

phục. Lúc này Kỉ Đình đã hồi lại, không biết là do bị nghẹn hay do men
rượu, vì kìm nén hay vì ngượng ngùng, mà khuôn mặt trắng trẻo của cậu
giờ đỏ gay, cậu nghe thấy dì Uông Phàm trách mắng Chỉ An, vội lập bập
nói ngay, “Dì Uông Phàm, không phải tại em Chỉ An đâu ạ, là vì cháu
không biết uống rượu thôi, lại uống vội quá”.

Kỉ Bồi Văn cũng bảo, “Mắng cháu nó làm gì, là tại Kỉ Đình nhà tôi vốn

không biết uống rượu đấy mà”.

“Một tí rượu này cũng không uống được, thế mà còn đòi làm con trai.”

Chỉ An không biết điều, bồi thêm một câu.

Kỉ Đình càng đỏ mặt tía tai. Cố Duy Trinh nhìn sang Chỉ An mắng,

“Con thì biết cái gì, con mà học được ít nết tốt của anh Kỉ Đình, có phải bố
mẹ đỡ khổ biết bao nhiêu không”.

Chỉ An hếch mặt lên, “Anh ta thì có gì mà tốt đẹp, chẳng qua là học

sinh tốt nghiệp ưu tú rởm chứ gì? Hiếm hoi lắm đấy chắc?”.

Cố Duy Trinh giận đến nỗi mạch máu xanh lè trên trán cũng giật giật,

“Cái thứ không hiếm hoi lắm này con cũng có được bao giờ đâu, sao tôi lại
có đứa con gái thế này cơ chứ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.