BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 53

“Chi tiết cụ thể là… Em mượn anh ta một cái bút chì màu, thực ra việc

vẽ vời cũng hay ho lắm, hồi trước làm sao mà em lại không biết nhỉ?” Cô
bé nhìn cậu đáp lời.

Kỉ Đình hơi tỏ vẻ mỉa mai, “Anh có phải thằng ngốc đâu, mượn bút màu

mà phải ôm nhau như thế hay sao?”.

“Như thế thì có gì không đúng chứ?” Cô bé hỏi lại với vẻ rất thật thà.

“Em mới có tí tuổi đầu? Em có biết mấy đứa con trai đấy trong bụng

nghĩ ngợi cái gì không?”

“Thế nhưng em thích có người ôm em, em cần có ai đấy yêu em.”

“Rất nhiều người yêu em đấy chứ, thế nhưng không nhất định phải có

cái kiểu bày tỏ thế này”, Kỉ Đình nói với vẻ rất gay gắt.

“Ai, còn ai nữa thế?” Cô quay ngoắt thái độ hỏi vặn lại.

“Ai cái gì cơ?” Kỉ Đình nhất thời không hiểu ra.

Chỉ An nhếch mép lên, “Anh nói rất nhiều người yêu em, rất nhiều là

những ai, ai yêu em? Anh nói xem!”.

Kỉ Đình cúi mặt xuống, cậu có thể cảm thấy hơi thở của cô bé, trong

lòng rối loạn, một câu trả lời chỉ chực thốt ra khỏi miệng cậu, lòng bàn tay
cậu đang giấu sau lưng cứ dấp dính, cậu hơi động cựa, mới biết là mình đã
nắm chặt tay đến thế.

Cậu lùi lại đằng sau một bước, “Ít nhất có Chỉ Di yêu em”.

Chỉ An lại nheo nheo mắt, chăm chú dò xét Kỉ Đình.

Cậu nghiêng đầu đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.