BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 10

vụ nói tiếng Huế nhẹ nhàng thật dễ nghe, Văn gọi một tách cà phê nóng. Cô
gái ngồi đối diện gọi một ly sữa nóng. Cách gọi của cô làm anh thầm thấy
buồn cười. Chẳng lẽ cô nhỏ này chỉ vừa đi bụi đây thôi, vẫn còn quen với
sữa nóng ẩm chưa kịp nghiện những thứ nước uống đắng vị, đắng lòng
khác.
Ngồi đối diện thế này, Văn mới nhận thấy cô gái thật sự còn rất trẻ. Mái tóc
dài dù có hơi bị rối, vẫn không giấu được vẻ thanh tú và khờ khạo của
khuôn mặt. Đôi mắt cô ta to đen khá đẹp, nhưng lại thâm quần thiếu ngủ.
Có lẽ đời sống bụi cũng không an lành như ý lắm, nên khuôn mặt ít tuổi kia
xanh xao và mệt mỏi quá chừng. Hai ly nước đã được đem ra, cô gái cầm ly
sữa lên ủ trong đôi tay của mình một lúc rồi bắt đầu uống từng ngụm nhỏ
thận trọng.
Thấy anh quan sát mình, cô cụp mắt ngập ngừng hỏi:
- Ông không uống à ? Cà phê nguội hết.
Văn giơ ra điếu thuốc còn kẹp giữa hai ngón tay:
- Hút hết điếu thuốc đã, cô cứ uống tự nhiên đi.
Cô gái không hỏi nữa mà im lặng uống sữa. Không biết có phải Văn tưởng
tượng ra không khi anh nhận thấy ly sữa nóng có tác dụng tức thời, làm
gương mặt cô dường như bớt tái nhợt và có chút khí sắc hơn. Ngay khi cô
gái vừa đặt ly xuống, Văn ngoắc người phục vụ gọi thêm ly sữa khác.
- Cám ơn anh.
Giọng cô gái trẻ bây giờ đầy thiện cảm, như câu cảm ơn kia đã phát xuất
tận đáy lòng.
- Chỉ có ly sữa thôi mà - Văn cười.
Người phục vụ đã đặt lên bàn thêm một ly sữa mới và cất đi cái ly cũ đã
cạn. Cô gái đợi người phục vụ đi khuất, lại cầm ly sữa nóng lên ủ trong đôi
tay gầy của mình. Áo gió đỏ sọc trắng kéo cao kín cổ, quần Jean bạc phếch,
cô gái nhỏ tóc tai mặt mũi xác xơ nhưng cử chỉ ủ nóng đôi tay với ly sữa
làm Văn thấy đôi chút thú vị.
Dụi mẩu thuốc vào cái gạt tàn, Văn hỏi:
- Cô không phải là dân ở đây, phải không ?
Cô gái gật đầu, nhỏ nhẹ đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.