BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 133

không đến thăm anh là tại người ta không biết thôi. Anh mà tự cao kiểu đó
rồi bẵng đi mấy tháng, đến chừng anh nhớ ra mà tìm đến thì người ta...
quen biết người khác sao?
Văn nhướng mày:
- Thì huề chứ sao? Ân nói anh lạ nhưng em mới lạ hơn cả anh. Chuyện của
anh, anh không quan tâm, em lại nghiên cứu làm gì?
Thiên Ân đuối lý, cô ấp úng:
- Ai thèm nghiên cứu, tại... em lỡ coi qua mấy cái thư kia, thư nào viết cũng
hay, cũng ướt át hết, mấy cái tên cũng vậy, tên nào cũng đẹp vậy mà anh
hkông thèm ngó qua. Chị Trâm Anh, Thúy Hà, Mai Hương, Như Phượng
ơi, số mấy chị đen quá mới gặp bạn trai như anh.
Văn nhăn mặt:
- Em nói cái gì vậy?
Cô dấm dẳng:
- Thì mấy cái tên trong thư đó, toàn là bồ của anh hết. Có điều cũng nhân
đạo vì anh quen biết lần lượt từng người chứ không đến nỗi bắt cá ba bốn
tay. Em ngó ngày ghi trên mấy cái thư mới suy ra như vậy đó. Mỗi chị cách
nhau chừng mấy tháng, có khi cách nhau gần hai năm.
Văn có vẻ chú ý:
- Em nói có mấy cái tên?
Thiên Ân chớp mắt:
- Thật ra có năm cái tên tất cả, nhưng cái tên Mi Mi nghe giống con mèo
quá, em không thích. Vả lại chữ chị đó viết cũng xấu ỉnh, sai lỗi chính tả
tùm lum.
Anh ngắt lời cô:
- Em đọc lại xem.
Thiên Ân ngớ ra:
- Đọc cái gi`? Em chỉ coi qua có một hai lần thôi đâu có thuộc làu cái nào
mà đọc.
Văn gắt khẽ:
- Anh nói em đọc mấy cái tên kìa.
- À, nếu tính theo thứ tự thời gian thì là chị Trâm Anh trước, thư chị này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.