BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 135

- Không giận thì cho anh nhờ một tí, em lấy cho anh cái cặp tài liệu đi.
Cơn giận tiêu đâu mất, nhường chỗ cho tính tò mò.
- Chi vậy anh Văn?
Văn nheo mắt:
- Em đoán xem.
Cô ngẫm nghĩ vài giây rồi nói ngay:
- Anh muốn xem lại hồ sơ về sở trà Hương Xưa, phải không?
Văn cười:
- Em thông minh thật. Nói trúng phóc.
Hơi mắc cỡ vì nhận được lời khen hiếm hoi của anh, cô không quên thắc
mắc của mình:
- Nhưng chị Hân giận anh rồi mà?
Anh hắng giọng giải thích:
- Ừ, tuy Hân giận lẫy nhưng chuyện làm ăn là làm ăn, anh nghĩ Hân cũng
sẽ nguôi thôi. Anh sẽ giao cho Minh Toàn trở lên đó bàn chuyện tiếp.
Khi cô vào trong lấy cặp hồ sơ cho anh, nội đã quay về với một người. Vừa
thấy anh, người ấy cười nói đùa:
- Chà, cậu ấm hôm nay thấy khỏe chưa?
Văn ngẩng lên cười:
- Là chú Ba à? Vậy mà con tưởng nội có khách nào nữa chứ?
- Ai nói chú là khách vậy?
Vừa lúc Thiên Ân đem cặp hồ sơ ra, Văn cười chỉ vào cô:
- Là Thiên Ân đó chú. Chắc tại chưa gặp chú nên Ân tưởng chú là khách
của nội.
Thiên Ân chào người đàn ông sang trọng kia, ông ta cũng chào cô. Mắt ông
có vẻ xét nét khi nhìn cô, tuy nụ cười của ông vẫn tươi:
- Là cô bạn của con phải không Văn?
Nội cười xen vào:
- Là bạn gái của nó, nhưng là bạn cờ của tao đó nghen Phúc.
Ánh mắt vẫn sắc bén, ông Phúc gật gù:
- Vậy à ba, vậy là ba gặp kỳ phùng địch thủ rồi.
Đợi chú lẫn ông ngồi xuống, Văn mở cặp hồ sơ ra. Anh hắng giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.