BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 139

thăm nội vậy? Mấy rày ghé về thăm nội thường xuyên quá ta.
Toàn liếc nhìn Thiên Ân trong khi trả lời ông:
- Dạ ba bảo con đem hai chai rượu vang Pháp về biếu nội.
Ông nội chỉ cái ghế cạnh đó bảo Toàn ngồi:
- Lại rượu. Mấy chai hôm trước đã uống hết đâu mà đem về. Nội đâu phải
là dân ghiền rượu, vả lại rượu vang nội đâu có thích uống. Còn cả đống
mấy chai rượu sâm kìa.
Toàn cười nói lảng:
- Nội không chơi cờ với anh Văn nữa sao ạ?
Nhận ra ánh mắt ngấp nghé của cậu em họ vẫn cứ lia vào Thiên Ân, Văn
cười:
- Nội chê anh rồi, bây giờ nội có đối thủ mới ngang tài ngang sức hơn.
biết mọi người ám chỉ ai, Toàn trầm trồ khen ngợi:
- Tôi có biết qua rồi, Ân đánh cờ hay lắm.
Thiên Ân chỉ mỉm cười không đáp. Thấy ông đổ quân cờ lên hối mình đánh
thêm một ván nữa, cô dạ nhỏ rồi sắp lại bàn cờ. Toàn có vẻ không hảo lắm
với mấy quân cờ xe pháo mã nên khều Văn qua bên kia để nói chuyện về
chuyến lên Đà Lạt mua sở trà Hương Xưa. Năm điều bảy chuyện một lúc
như nhớ ra điều gì, Toàn vội nói:
- Quên nữa, sáng hôm qua có một cú điện thoại hơi lạ gọi vào văn phòng
anh, lúc đó vừa đi ra ngoài nên tôi bốc máy giùm, cú điện thoại đó của một
cô gái, cô ta nói là bạn gái anh.
Đang rót tách trà cho cậu em họ, Văn chú ý đến tin này.
- Cô ấy có nói tên gì không? - Văn hỏi.
- À, có. Cô này tự xưng là Như Phượng.
Toàn tò mò:
- Cô này là ai vậy?
Văn ngẩng lên. Không trả lời Toàn mà anh lại nói tiếp:
- Rồi sao nữa? Cô ta có nhắn gì không?
Toàn nhún vai:
- Không, có điều cô thư ký của anh cũng nhớ lại là mấy bữa anh bị tai nạn
trong bệnh viện cũng có một cô tên Như Phượng gọi đến hỏi anh đã về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.