BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 164

hoảng sợ tự cho là mình nhớ lộn, nhưng đến khi gặp lại dượng Hoàng thân
mật đi chung với chú Ba của anh, em biết mình không lầm. Xin lỗi đã làm
phiền đến anh trong thời gian qua, xin lỗi đã chen vào cuộc sống gia đình
anh với lý lịch giả tạo lâu đến như vậy.
Trái đất nhỏ bé quá. Em đã chấp nhận là đứa con gái ngu xuẩn thua trí
những người lớn lọc lõi và thủ đoạn kia. Em đã bỏ đi để không muốn nhắc
mình nhớ đến sai lầm không còn cứu vãn ấy. Vậy mà hôm nay, em phát
hiện chỗ mình náu thân hai tháng nay lại là một nơi đáng lẽ em không nên
biết tới. Đã biết là khó tìm ra chứng cứ để đối mặt với dượng Hoàng, bây
giờ, em lại hiểu rõ là gia đình anh, ai cũng giỏi việc, ai cũng tỉnh táo, làm
sao em còn dám nghĩ đến chuyện tìm lại sự công bằng cho ba, cho mình
nữa.
Anh đối xử với em rất tốt, nhưng bây giờ thì đã không còn lý do gì nán ở
thêm nữa, em lại đi vậy. Nhớ có lần anh nhăn nhó chê em ngu ngốc. Giờ
nghiệm ra thấy đúng quá. Nhưng ngoài chuyện âm thầm bỏ đi, em còn biết
làm gì?... "
Xếp lại lá thư đầy chua chát của cô, anh thừ người nhìn mông lung khung
kính phía trước. Thì ra người đàn ông đứng với chú Ba ở cạnh hòn non bộ
là ông dượng đầy thủ đoạn của cô. Và chú Ba, chẳng lẽ chú cũng dính dáng
đến vụ mua bán mờ ám này? Văn bàng hoàng đỡ tay lên trán. Không ngờ
mọi chuyện lại như vậy. Hồi sáng nhìn vẻ mặt thất thần của cô, anh đã ngờ
ngợ là có chuyện nhưng khách khứa đông quá không có thời gian và dịp
thuận tiện để tìm cô hỏi, nên anh cũng quên bẵng, bây giờ có nhớ thì cũng
muộn. Cô đã bỏ đi mất.
Văn nhìn con đường hun hút trước mặt. Hoàng hôn đã tắt nắng phía Tây.
Trời lại dần chuyển sang tối. Anh máy móc lái xe trở về. Trong nhà, ngoài
đầu đường đều đã lên đèn. Qua cánh cửa rộng, hai hàng lẵng hoa vẫn còn
đó, trêu ngươi anh với những dải chữ nhũ vàng lấp lánh trên giấy đỏ bay
phấp phới những lời chúc tụng sáo rỗng và hoa mỹ. Lần đầu tiên Văn cảm
thấy niềm tự hào về công ty của nội, của gia đình mất ánh hào quang trong
anh. Anh bỗng nhớ đến dáng thu lu nhỏ nhắn bên bờ Hồ Xuân Hương lạnh
giá, nhớ giọng nghẹn ngào tủi thân của Thiên Ân khi cô kể chuyện sai lầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.