BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 71

Văn ngờ ngợ nhìn cô:
- Nè, em biết gì phải không?
- Đâu có. - Cô lắc đầu lia lịa.
Văn lừ mắt:
- Đừng chối. Thấy cái vẻ mặt gian gian là biết ngay. Em giấu tôi cái gì?
- Mặt tôi đâu có gì đâu mà anh nói... gian gian? - Cô ráng cãi.
Văn trừng mắt hăm dọa:
- Còn chối à? Em nói em luôn nói thật mà. Sao? Nói thật ra xem. Em biết
cái gì về tôi?
Thiên Ân ngượng ngùng:
- Thì tôi... chỉ biết chút xiú thôi.
- Nói đi. Chút xíu cũng được.
Cô chắt lưỡi tìm lời nói:
- Cô Liên có kể cho tôi nghe là ba anh chết từ lúc còn nhỏ, mẹ anh tái giá.
Vì vậy anh với mẹ ruột mình hình như tình cảm không tốt lắm.
- Nói bậy. - Văn phản bác - nếu ba tôi mất sớm, mẹ tái giá thì có gì là sai
đâu. Tôi đã lớn rồi, làm sao vì chuyện này mà trách được?
Thiên Ân trợn mắt:
- Nè anh, tôi chỉ nghe loáng loáng cô Liên nói thôi, tôi đâu có bịa thêm. Tại
vì vậy nên bên nội giữ nuôi anh đến lớn đó chứ bộ. Nếu biêt anh đa nghi
hết thuốc chữa vậy, tôi không thèm nhiều chuyện cho anh biết làm gì. Đúng
là cháu mấy đời của Tào Tháo.
Không nhìn vẻ bùng thụng của cô, Văn cau mày. Hôm trước trong bệnh
viện, anh chỉ được giới hiệu với gia đình mẹ ruột của mình có một lần. Cô
em gái nhỏ tuổi thì xinh xắn, dễ thương, ông bố dượng cũng điềm đạm, còn
người mà mọi người bảo anh gọi là mẹ ruột lại có gương mặt lạnh băng,
thái độ và giọng nói cũng lạt lẽo như gương măt. vậy, đến nỗi anh cũng
nghi ngại khi gọi là mẹ. Mọi người thân của anh, từ nội, cô Liên, dượng
Thịnh, bé Thúy Vũ đều thân quen và ánh mắt ngập đầy vẻ yêu thương quý
mến anh, chỉ duy có mẹ là xa lạ và lạnh nhạt quá chừng. Không hiểu sao lại
lạ như vậy. Giữa anah và mẹ có vấn đề gì? Có phải lời Thiên Ân nói là
đúng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.