BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 70

thẻ tín dụng, bằng lái xe, giấy chứng minh, và những tờ bạc vừa tiền Việt
vừa tiền Mỹ.
Thiên Ân gãi tay chìa tiếp một tờ giấy nhỏ. Văn đón lấy nhìn và ngạc nhiên
vì không hiểu:
- Cái gì nữa vậy?
- Là kết toán chi phí mà tôi... xài tạm trong ví của anh đó. Tiền đô thì tôi
không dám đụng tới, nhưng mớ tiền Việt thì tôi có lấy một ít để đóng tiền
viện phí, tiền chụp X-quang, vô nước biển, tiền thuốc chích... Toàn xài cho
anh. Xin lỗi vì có ghi luôn hai ổ bánh mì, mấy ly trà cho tôi. Khi người nhà
anh đến thì mới hết chi. Tôi ghi ra đầy đủ anh cứ coi lại.
Văn bỏ tờ giấy ghi chi chít các con số của cô qua bên:
- Cám ơn em, tôi không để tâm mấy chuyện vặt vãnh đó đâu.
Không thấy cái bĩu môi của cô, anh chăm chú vào mấy tấm danh thiếp, thẻ
chứng minh và bằng lái xe. Anh thừ người ra lẩm bẩm:
- Vậy tôi thật sự tên là Nguyễn Nam Văn.
Thiên Ân nhướng mắt:
- Thì phải rồi. Anh nghi ngờ à? Giấy tờ có hình anh đàng hoàng mà. Không
lầm đâu. Có cần lấy kiếng cho anh soi rồi so sánh không?
Cô quẹt mũi:
- Tuy bây giờ mặt mũi anh bị sưng bầm tím lịm thấy ghê nhưng nếu nhìn
kỹ thì cũng nhận ra được đó.
Văn nhếch một bên chân mày như không coi câu chế nhạo khiêu khích của
cô vào đâu. Anh ngắm nghía săm soi mãi mấy thứ giấy tờ của chính mình
thật kỹ rồi chép miệng:
- Địa chỉ cũng ghi ở đây. Trước nay tôi đúng là sống ở đây.
Thiên Ân cười:
- Anh mà thấy có chút lạ là vì anh đang ở phòng ông nội anh thôi. Nếu chân
anh không bị thương, anh đã có thể về lại phòng mình trên lầu, như vậy còn
quen thuộc dễ nhớ, dễ nhận ra hơn nữa.
Văn hơi nhíu mày:
- Nhưng tôi có mẹ mà? Sao tôi không ở với mẹ mà lại ở đây nhỉ?
Thiên Ân gãi ót bâng quơ nhìn lên bức tranh sơn mài treo trên đầu tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.