BÌNH YÊN KHUNG TRỜI NHỎ - Trang 78

Văn nhíu mày:
- Là... là anh mời em về nội chơi một vài tuần, nhân ngày sinh nhật nội.
Phải rồi, nhân ngày mừng thọ của ông.
Cô nhìn anh nghi hoặc:
- Nói vậy có được không?
Văn chắt lưỡi:
- Vậy là được rồi. Tạm thời dùng cách như vậy để nói, em yên chí đi,
không ai bắt bẻ gì đâu, mà nếu thậm chí có bắt bẻ, tôi sẽ nghĩ cách gỡ cho
em.
Thiên Ân nhìn vẻ quả quyết của anh mà nhẹ mối lo, cô buột miệng:
- Anh tốt thật.
- Sao lại nói vậy?
Thiên Ân nói chân thành:
- Tôi nói thật đó, anh tốt lắm, biết tôi đang khó khăn nên nghĩ cách bịa tạm
ra cái lý lịch giả giúp tôi ở tạm đây một thời gian. Tôi rất cảm ơn anh.
Văn nhướng mày:
- Em quên là nhờ có em trên chuyến xe đó mà tôi mới còn sống được à.
Chúng ta giúp lẫn nhau thôi. Thêm nữa, tôi cũng đâu có bịa gì nhiều, sẵn
mọi người ai cũng nghĩ em là bạn gái của tôi, bây giờ đính chính còn khó
hơn là nhận đại.
Anh cười nói tiếp:
- Vả lại chắc em cũng nhận ra, trong mắt cô Liên, em như một ứng cử viên
ngon lành cho vai trò cháu dâu rồi. Trưa nay, cô nói về em mà cứ như đang
ca một bản hùng ca nào đó. Tôi thấy em còn có hậu thuẫn ngon hơn cả tôi,
không cần ngán sợ gì nữa.
Thiên Ân phát ngượng vì câu nói đùa của anh. Biết là chỉ gật gật cho qua
được cũng... quê lắm chứ. Cô chỉ mới mười tám, trước nay bạn trai thân chỉ
giới hạn ở mức bạn bè.
Tuy bước vào năm học cuối cùng cô có nhận một lá thư tình ghép trong
sách vở nhưng hầu như chưa kịp xao xuyến vì cái lá thư trên trang giấy học
trò ấy thì bao nhiêu chuyện đã ập đến làm thay đổi cả cuộc đời. Bây giờ,
bỗng dưng cô có một anh "bạn trai", một bạn trai hơi "già" với tuổi cô, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.