George, hắn lẩm bẩm để tự trấn an mình.
Blaze đặt một chân lên bậc thang cao để tăng thêm lực đẩy rồi áp sát
vào cửa sổ và nâng dần lên. Người đàn ông trên giường bỗng trở mình.
Blaze phải tạm dừng cho đến khi Gerard tiếp tục ngáy trở lại.
Một ý nghĩ nảy ra trong đầu hắn. Nhỡ đâu cái cửa sổ này được đánh
dấu chú ý đặc biệt theo một cách nào đó nên không khóa. Một tiếng kẹt gỗ
khẽ vang lên. Ngay lập tức, Blaze dừng lại.
Hắn cân nhắc.
Phải hành động thật nhanh: mở cửa sổ, trèo vào và đóng lại ngay bởi
nếu không cái lạnh ngoài trời sẽ ùa vào và đánh thức chủ nhà dậy. Nếu
mạnh tay, cánh cửa sẽ đập vào khung và chủ nhà cũng sẽ dậy ngay.
“Đi thôi!” Tiếng của George giục giã từ phía dưới thang. “Hãy cố
gắng hết sức nhé!”
Blaze luồn ngón tay vào khe hở giữa cánh cửa sổ và khung rồi nâng
lên. Không một tiếng động. Hắn thò một chân vào trong rồi luồn cả người
vào. Cánh cửa sổ đóng lại. Một tiếng động khác vang lên, hắn ngồi thụp
xuống, không dám quay đầu lại nhìn vào giường còn tai thì căng ra để nhận
biết từng tiếng động dù là nhỏ nhất.
Không có vấn đề gì xảy ra cả.