BLOOD X BLOOD - Trang 394

Mái tóc dài màu bạc vẫn hoa lệ như thế, mềm mại như tơ, lung linh

uyển chuyển. Ngũ quan vẫn giống như lần đầu tiên cô nhìn thấy trong quan
tài, tuấn mỹ như pho tượng. Ánh mắt bình tĩnh, đôi môi mỏng…… sao cô
có thể ngốc đến cảm thấy mình có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay anh ta chứ?

“Ngài Ventrue…..”. Cô thở dài, trong lòng đã có đáp án, lại vẫn chưa

từ bỏ ý định hỏi lại: “Ngài thật sự là Abel sao?”

Ventrue nhìn cô, anh ta thậm chí không cần gật đầu, cô cũng hiểu

được.

Làm sao cô có thể không nhận ra ánh mắt này?
Không phải nên nghĩ đến từ sớm sao?
Cô yếu ớt như vậy, thủ đoạn che giấu lại sơ hở chồng chất, sao có thể

chạy trốn hơn một năm vẫn không bị bắt về? Nếu thật sự là thế, khả năng
trinh sát của đế đô đúng là quá kém.

Trong Huyết tộc ai có thể vội vã trở về cứu người vào ban ngày? Ai

có thể so chiêu với đệ nhất cao thủ Huyết tộc? Cả tinh cầu Sange được mấy
người có thân phận tôn quý đến mức thủ lĩnh tộc Assamite phải cúi đầu tạ
lỗi? Trong vòng một đêm có thể tìm được bánh ngọt, thứ căn bản không tồn
tại trên tinh cầu này…… Cho dù là quý tộc cũng có mấy ai làm được những
chuyện đó? Chỉ dựa vào câu nói Nhất để lại trước khi đi, cũng đã đủ rõ ràng

Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại tính cách của Abel, thái độ ngạo mạn,

phong cách làm việc, thậm chí những sơ hở linh linh, rõ ràng đã sớm tuyên
bố thân phận của anh ta.

Vì sao mình lại không phát hiện? Vì sao không suy nghĩ sâu xa một

chút?

Vì bị màn khổ nhục kế lúc đầu che mắt sao?
Cao Đại Bàn cười khổ…… Không cần tìm lý do để trốn tránh trách

nhiệm. Kỳ thật, chẳng phải bản thân mình hiểu nhất đấy sao?

Không phải không suy nghĩ sâu xa, mà là không muốn suy nghĩ sâu

xa, cũng không dám suy nghĩ sâu xa.

Cô sợ đối mặt với sự thật, bởi vì sự thật xuất hiện nghĩa là sự giả dối

sẽ mất đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.