BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 214

kiên nhẫn với một người đàn bà đâu? Biết thế nên nàng đã chuẩn bị tâm lý
từ lâu, tưởng rằng mình sẽ bình tĩnh đón nhận thời khắc “chàng buông tay,
rời xa ta bất cứ lúc nào”. Nhưng hóa ra nàng chỉ “tưởng” thôi, khi sự việc
ập đến thật, nàng vẫn chua xót, vẫn mất mát, vẫn khổ đau!

Lòng đang tái tê, chợt nghe có tiếng gõ cộc cộc, Nhược Hi vội chồm dậy,

chỉ bằng vài bước chân đã ào ra kéo cửa, nhưng nàng chững ngay lại. Bên
ngoài là một tiểu thái giám mặt mũi lạ hoắc. Thấy Nhược Hi ngơ ngác nhìn
mình, hắn vội cúi chào, rồi cười tươi:

- Nô tài là Tiểu Thuận Tử, bình thường cũng ít đi lại ở điện Càn Thanh

nên cô nương thấy không quen đấy!

Nhược Hi nghe xong, vẫn không nói gì, chỉ chòng chọc nhìn hắn. Tiểu

Thuận Tử liếc quanh rồi móc trong ngực áo ra một gói lụa đỏ. Nhược Hi
đang thẫn thờ mà cũng không khỏi ngạc nhiên, tại sao lại là gói kìa, nhưng
vẫn gắng định thần, đưa tay đón lấy. Thấy nàng nhận rồi, Tiểu Thuận Tử
vui vẻ vẩy tay cúi chào rồi nhanh nhảu chạy đi.

Nhược Hi đóng ngay cửa lại, ngồi xuống bên bàn, đợi trấn tĩnh mới mở

lớp vải ra.

Bên trong là một sợi dây chuyền.

Nàng cầm lên xem xét. Dây gồm vài sợi bạc cực mảnh cuốn vòng, đan

kết với nhau, trông như sóng gợn lăn tăn, mặt dây chuyền là một đóa mộc
lan bằng bạch ngọc lóng lánh, trông tinh xảo như hoa thật thu nhỏ, tưởng
đâu ghé mũi vào thì sẽ ngửi thấy hương thơm dịu êm. Một ý nghĩ xẹt qua
óc, Nhược Hi choáng cả người. Thì ra không phải của “người ấy”, mà là
của “người ấy”. Đóa mộc lan lành lạnh như làn môi ai… Một cơn tê buốt
thoắt từ lòng bàn tay xộc thẳng vào tim, Nhược Hi ném phắt sợi dây xuống
bàn, xạch một tiếng khô khốc, nó rơi đúng vào mảnh lụa đỏ đang mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.