BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 216

Bước chân ra khỏi cửa đông,

Ngẩng nhìn gái đẹp má hồng khắp nơi,

Tuy rằng sắc vóc gọi mời

Nhưng ta không chuộng những lời bướm ong,

Đã riêng vương vấn trong lòng

Một người lặng lẽ nhớ mong tháng ngày.

Đang âm thầm đọc, chợt nghe cửa gõ cốc cốc, Nhược Hi vội vơ hết thư

lại, vừa hỏi “Ai đấy?” vừa ngó quanh, rồi nhét bừa thư vào chăn.

Bên ngoài đáp: “Nô tài Phương Hợp!” Lòng Nhược Hi như mở nắp lọ

ngũ vị hương, chua xót mừng rỡ tuyệt vọng sững sờ chộn rộn, nàng nhất
thời đứng ngẩn ra.

Phương Hợp đợi chốc lát, thấy trong nhà không động tĩnh gì, lại gõ gõ,

gọi khẽ: “Cô nương!” Bấy giờ Nhược Hi mới bầng tỉnh, vội vã đi mở cửa.
Gặp Phương Hợp, nàng không dằn được lòng, hỏi ngay:

- Sao năm nay lại muộn thế?

Phương Hợp mỉm cười đáp nhỏ:

- Bát gia cẩn thận dặn, hôm qua cô nương trực cả đêm trong điện, nên để

cô nghỉ, đừng đến sớm quá.

Nhược Hi nghe rồi, lòng càng chứa chan cảm xúc, kìm nén không được,

tỏ lộ không xong, cứ nghẹn ngào nơi ngực, nàng lại đứng sững như ngây
ngốc. Phương Hợp ngó quanh, đoạn móc một phong thư nhét vào tay
Nhược Hi, sau cúi chào rồi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.