BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 248

xuôi hết rồi mới nói:

- Mấy năm trong cung em học được nhiều nhỉ. Lúc đầu chị còn tưởng là

viện cớ thôi, nào ngờ vẽ đẹp thật! Chị trông mà cũng thích nữa.

Nhược Hi gác bút:

- Quá dễ, thích bao nhiêu có bấy nhiêu. Lát về em vẽ rồi sẽ nhờ người

đưa đến cho chị.

Trong bụng nàng nghĩ, mình học vẽ từ nhỏ, tuy không tài tình, nhưng nắn

nót hoa lá cành thì thừa sức, hoàng cung lại chẳng có trò giải trí nào, đành
đổ thời gian vào những việc này, nhờ thế càng lúc càng thành thục.

Hai người ngồi yên bên nhau. Nhược Hi hân hoan ngập lòng, tưởng đâu

được trở về hồi mới tới phủ Bối lặc, không phải bận tâm gì nhiều, chỉ lo
nghĩ xem nên giết thời gian vô vị bằng cách nào, việc quan trọng nhất hằng
ngày là nên chơi đùa ra sao. Nàng vừa nghĩ vừa nhoẻn cười, nhẹ ngả đầu
vào vai Nhược Lan. Hát hò, đánh nhau, đấu khẩu với lão Thập, bị Thập tứ
trêu ghẹo, đá cầu với a hoàn… cảnh xưa lần giở trong tâm trí, ngỡ như
chuyện mới hôm qua, vậy mà đã xa cách đến bốn năm. Thì ra mấy năm
nay, quãng đời vui vẻ nhất của nàng lại là thời gian ở phủ Bát Bối lặc.

Một lúc sau, Nhược Lan nhẹ nhàng khơi mào:

- Mười tám rồi đấy!

Nhược Hi tiện miệng “Ừm” một tiếng, Nhược Lan đẩy thẳng đầu em

dậy, nhìn nàng. Nhược Hi cũng lặng lẽ nhìn lại, Nhược Lan nghiêm túc hỏi:

- Em ở bên Hoàng a ma bốn năm, có dự tính gì rồi? – Nàng liếc mắt về

phía rèm, lại khẽ khàng tiếp – Trong lòng em đã có ý trung nhân nào chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.