BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 270

làm đủ mọi việc từ lặt vặt tới khổ sai, tuy có những người vì công lao hoặc
may mắn mà được hưởng phú quý, nhưng vẫn bị nhìn nhận với thân phận
thấp hèn. Trong Cung tỏa tâm ngọc, Khang Hy cũng nói Lương phi xuất
thân đê mọn, nên con trai bà không tư cách gì mà kế thừa đế vị. Bát a ca uất
ức về bảo Tình Xuyên, đại ý, ông ấy chê mẹ ta thấp kém mà còn ngủ với
mẹ ta, ngủ với mẹ ta rồi còn chê mẹ ta thấp kém.

Thấy nàng nín thinh, Ngọc Đàn gượng cười lảng đi:

- Hôm nay là ngày vui của chị, tôi lại kể lể những chuyện không đâu, thật

đáng đánh đòn.

Nhược Hi tủm tỉm nhìn cô:

- Tôi lại cảm thấy nói những chuyện ấy mới là thân thiết. Nếu chị không

chê, thì cứ coi tôi như chị gái – Nàng khẽ thở dài, bụng bảo dạ, ở trong
cung muốn nhìn thấy cha mẹ thật khó, nhưng một mai trở về, chị vẫn có thể
gặp được, còn tôi, chỉ e vĩnh viễn không bao giờ gặp được nữa. Giọng nàng
chùng xuống – Tôi cũng nhớ cha mẹ lắm.

Ngọc Đàn thở dài:

- Vâng. Từ khi vào cung, ai mà chẳng khó lòng gặp cha mẹ anh chị em –

Cô ngập ngừng – Nói câu thật lòng không sợ chị giận, chị còn may mắn
hơn chúng em nhiều lắm. Bát Bối lặc gia là anh rể chị, các a ca bình thường
cũng rất tử tế với chị. Sinh nhật còn có người nhớ nữa.

Cô lặng đi, rồi khẽ khàng tiếp:

- Trong cung toàn chủ nhân, ai buồn nhớ đến sinh nhật nô tỳ?

Nhược Hi im lặng ngẩng đầu ngắm vầng trăng trên cao:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.