BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 271

- Chúng ta và cha mẹ đều nhìn thấy cùng một vầng trăng – Nhưng trong

lòng nàng lại tự hỏi, vầng trăng con và cha mẹ trông thấy có giống nhau
không?

Ngọc Đàn cũng bắt chước ngẩng lên ngắm trăng, ngắm một lúc, nàng

bảo Nhược Hi:

- Chị ạ, em muốn lạy vầng trăng này, coi như lạy cha mẹ.

Nhược Hi gật đầu, hai người cùng quỳ xuống, lạy ba lạy. Đương khi làm

lễ, chợt nghe sau lưng có tiếng xào xạc rất khẽ, Nhược Hi ngoái đầu lại thì
thấy Lý Đức Toàn cầm đèn Hệ thống cấm nói bậyg sừng trâu đi đến, đằng
sau là Khang Hy. Nhược Hi và Ngọc Đàn giật mình, vội tránh sang một
bên, quỳ xuống đất. Khang Hy đến gần thì đứng lại, cúi đầu nhìn cả hai, ôn
tồn bảo:

- Bình thân! Trẫm muốn yên ổn một chút nên không cho người đi trước

dẹp đường, không trách các ngươi kinh động thánh giá đâu.

Bấy giờ Nhược Hi Ngọc Đàn mới khấu đầu rồi đứng dậy. Khang Hy hỏi:

- Các ngươi vừa lạy gì thế?

Nhược Hi thưa:

- Chúng nô tỳ nhất thời nhớ song thân, nghĩ đôi bên cùng ngắm một vầng

trăng, nên bái lạy mặt trăng, cũng coi như tế sống cha mẹ.

Nghe vậy, Khang Hy ngẩng đầu nhìn trăng, lâu lắm không nói năng gì.

Nhược Hi thầm than, biết là nói thế này Khang Hy sẽ không vui, nhưng đột
ngột như vậy, không nói thực thì cũng chẳng bịa ra được câu đưa đà nào
thỏa đáng. Hơn nữa có mặt cả Ngọc Đàn, nói dối lại mang cái tội khi quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.