BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 283

Nhược Hi đang định nhận lời, Bát a ca đã xen vào:

- Không cần phiền toái thế, ta đang định về, tiện đường đưa Nhược Hi về

là được. Cách cách cứ cưỡi tiếp đi.

Nhược Hi cảm thấy không ổn, định nói “Không”, nhưng chẳng làm sao

thốt ra lời, cuối cùng đành đứng lặng. Mẫn Mẫn thấy nàng không phản đối,
bèn cười tươi:

- Thế thì, đa tạ Bát a ca! – Cô lật mình lên ngựa, chào Nhược Hi – Rảnh

rỗi tôi lại sang thăm chị.

Rồi ra roi thúc ngựa phóng vút đi.

Nhược Hi đứng im, Bát a ca cũng đứng im phía sau nàng. Một lúc sau,

bóng Mẫn Mẫn đã xa mờ, Bát a ca bèn cầm lấy tay Nhược Hi xem xét,
bỗng nhíu mày:

- Đau không?

Nhược Hi nhìn theo, thót cả tim, hai tay dụng lực quá độ, bờm ngựa cứa

vào làm trầy ra chi chít những vết thương tím tái.

Nhược Hi vừa lắc đầu vừa rụt tay, nhưng Bát a ca siết chặt không buông,

lại siết đúng chỗ bị bầm khiến Nhược Hi đau thốn, buột “hự” một tiếng.
Chàng vội lỏng tay, nàng bèn thừa cơ giật về luôn. Bát a ca thở dài ngắm
nàng:

- Ta biết làm thế nào với em đây?

Nhược Hi ngoảnh mặt đi nơi khác, không đón ánh mắt chàng.

Bát a ca lên ngựa, cuốn nàng vào lòng. Không gian bao la, trời xanh,

mây trắng, cỏ biếc, gió hiu hiu, trái tim Nhược Hi bỗng yếu đuối hẳn đi,
nàng nghĩ, thì cứ thả lỏng mình một lần. Thả lỏng một lần này thôi. Hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.