BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 284

quên chàng là Bát a ca. Quên rằng chàng đã có vợ. Quên luôn lý trí của ta
đi. Nàng từ từ nhắm mắt, ngoan ngoãn ngả vào lòng chàng.

Bát a ca gò ngựa chạy từ từ, Nhược Hi nhắm mắt, cảm nhận cằm chàng

tựa trên đầu nàng, nghe thấy cả tiếng thở của chàng, tê dại, đê mê, giống
như trái tim đang đập khẽ trong Hệ thống cấm nói bậyg ngực nàng vậy. Bát
a ca nhẹ nhàng ôm nàng bằng một tay, tay kia cầm cương. Nhược Hi tưởng
chừng mình chỉ cần đến thế này là cùng. Hai người cưỡi ngựa mà đi đến
mãi mãi, đi tìm hạnh phúc của nàng.

Đang chìm đắm trong niềm hân hoan hư ảo, nàng bỗng nghe chàng thở

nhẹ bên tai:

- Trong lòng em, có ta.

Giọng chàng rất chắc chắn, không hề nghi ngại. Nhược Hi mở choàng

mắt, nhìn ra xa, nhưng thấy phía trước mờ mịt, lại cứ trắng nhòa nhòa. Trái
tim nàng phập phồng vì câu nói của chàng, lý trí bảo nàng phủ nhận, bảo
nàng nói “không có”, nhưng nàng hé miệng rồi, hai chữ “không có” vẫn
chẳng thể nào thoát ra.

Bát a ca đợi hồi lâu, rồi bật cười khẽ, chàng bỗng ôm siết nàng vào lòng,

ghì nàng thật chặt, cười nho nhỏ:

- Trong lòng em có ta! – Chàng thở một hơi nhẹ mà sâu bên tai nàng, lặp

lại – Trong lòng em có ta.

Tiếng thở dài ấy đánh mạnh vào trái tim Nhược Hi, mạnh đến nỗi nàng

thấy xót, thấy đau, nước mắt trào lên, bao nhiêu vùng vẫy, chống đối đều
tan chảy trong dòng lệ. Nàng chầm chậm nhắm mắt lại, không muốn nghĩ
nhiều nữa.

Tới gần khu trại, Bát a ca xuống ngựa, xong ẵm Nhược Hi xuống theo.

Mắt chàng sáng rỡ, cứ chăm chăm nhìn nàng. Nhược Hi cúi đầu đứng lặng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.