BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 303

Tìm hết chỗ nọ đến chỗ kia mà không thấy. Người của thái tử đã trao đổi

với người Mông Cổ xong. Bên trại Mông Cổ lần lượt tập hợp, bắt đầu đi
sục sạo.

Nhược Hi càng cuống quýt, song không nghĩ ra cách gì, đành cứ liên tục

chạy, liên tục tìm. Mẫn Mẫn thấy nàng hớt hải, cũng rảo chân nhanh hơn,
dẫn nàng đi soát khắp nơi.

Đương khi nôn nóng đến phát cuồng, chợt có người chụp Nhược Hi lôi

vào lều. Nhược Hi hoảng hồn, rồi đổi sang mừng rỡ, reo khẽ:

- Thập tứ a ca!

Gã đáp ừ, Nhược Hi bấy giờ mới nhẹ lòng, hỏi ngay:

- Có bị thương không?

Trong bóng tối, nàng cảm thấy bàn tay nắm tay mình run run. Thập tứ

trầm giọng:

- Không – Nhược Hi chưa kịp yên tâm, gã đã bồi thêm – Nhưng Bát ca

đỡ tên cho ta.

Nhược Hi rú lên, rồi bưng ngay lấy miệng. Thấy tay nàng run bần bật,

Thập tứ siết chặt hơn:

- Bị thương vào bắp tay thôi, không nguy hiểm đến tính mạng đâu.

Tuy có Thập tứ nắm chặt, tay Nhược Hi vẫn run lên từng hồi. Nàng bấu

vào tay gã, gã càng bóp mạnh hơn, mạnh đến tắc máu, đến phát đau mà
Nhược Hi vẫn không hay biết gì. Lòng nàng gào thét, Bình tĩnh! Bình tĩnh!
Trước mắt, việc quan trọng nhất là thu xếp cho Thập tứ. Còn chàng không
sao, chỉ bị thương vào bắp tay thôi. Ý nghĩ đang xô đẩy liên miên trong trí
Nhược Hi, bên ngoài bỗng có tiếng Mẫn Mẫn gọi khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.