BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 305

Nói rồi nước mắt ròng ròng, nửa lo lắng, nửa buồn khổ nghĩ đến Bát a ca.

Mẫn Mẫn “A” một tiếng:

- Đây là người yêu của chị hả?

- Phải – Nhược Hi đáp – Bình thường trong cung không thể gặp nhau,

anh ấy tưởng ra biên cương thể nào cũng có cơ hội, nhưng không ngờ lại bị
Thái tử gia tưởng lầm là kẻ trộm.

Mẫn Mẫn nghe vậy bật cười, kéo Nhược Hi dậy:

- Người ta mạo hiểm rơi đầu để đến gặp chị, đủ thấy chân tình biết

nhường nào. Sao chị nỡ quở trách? Yên tâm đi, việc này cứ giao cho tôi,
đảm bảo anh ta được bình yên vô sự.

Nhược Hi đứng dậy, thầm áy náy, Mẫn Mẫn, xin lỗi! Chuyện khẩn cấp

quá, đành lợi dụng cô vậy, sau này sẽ tìm cơ hội báo đáp. Con gái đang yêu
rất hay mềm lòng, đặc biệt là đối với các cặp tình nhân. Vì nuôi mộng uyên
ương, nên cũng mong “những người yêu nhau trên đời đều được xây tổ
ấm”.

Thập tứ sớm đã hiểu ra ý đồ của Nhược Hi, cũng lựa theo nàng mà đóng

vai một chàng công tử từ kinh thành xuống. Mẫn Mẫn dẫn hai người đi, hào
hứng hỏi Thập tứ đủ mọi chuyện. Nào là có sợ không? Có vất vả không?
Bao giờ anh chị định kết đôi? Dỗ dành một tiểu cô nương mới mười bốn
mười lăm tuổi đầu như Mẫn Mẫn là việc quá dễ dàng với Thập tứ. Gã bịa
đặt rất kín kẽ, lại liên tục để lộ vẻ mặt si tình Nhược Hi. Mẫn Mẫn cảm
động vô ngần. Trên đường, binh sĩ gặp họ đều cung kính thỉnh an Mẫn
Mẫn, còn ai dám hoài nghi một người Mông Cổ đang đường hoàng đi với
quận chúa của mình?

Đến chỗ rẽ, Nhược Hi nói:

- Tôi không đi với hai người nữa, cho người ta khỏi chú ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.