BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 307

bỗng cảm thấy không tiện, bèn đứng yên, trù trừ chưa biết nên vào hay
không.

Bát a ca cất tiếng:

- Vào đây!

Nhược Hi đi vòng ra sau bình phong. Quả nhiên, Bát a ca đang nằm

nghiêng trên sập, nửa thân trên còn chưa mặc áo, chắc vì có Nhược Hi đến
nên vừa đắp tạm một tấm chăn chiên, song tay và vai thì đặt bên ngoài.

Chẳng phải Nhược Hi chưa trông thấy thân thể đàn ông. Ngày xưa đi

học, khi trời nóng bọn nam sinh vẫn thường cởi trần chạy long nhong.
Ngoài bãi biển, trên ti vi lại càng chẳng phải nói. Nhưng từ khi trở về thời
cổ, nàng chưa gặp ai như thế bao giờ, huống hồ người ở trần lại là chàng.
Nàng bỗng đỏ mặt, vội nhìn lảng đi nơi khác. Song lòng bấn bíu vì vết
thương, nàng đành nhìn lại, cảm thấy mặt mình nóng rần rần.

Bát a ca cười khẽ:

- Lại đây!

Nhược Hi không nhúc nhích, chỉ nhìn trân trân vào khoảng loang đỏ trên

cánh tay chàng, lòng nhoi nhói đau, mắt bỗng cay cay. Lý Phúc tới gần, quỳ
trước sập:

- Nô tài đắp thuốc nhé!

Bát a ca không nhìn hắn, cứ chằm chằm quan sát Nhược Hi, gật đầu.

Lý Phúc nhấc vải băng, vừa dùng bông thấm máu, vừa rắc thuốc bột lên

vết thương. Nhược Hi cầm lòng không đậu, tiến lại chăm chú theo dõi.
Cũng may, vết thương không sâu, chỉ có điều máu vẫn đầm đìa chảy, thuốc
bột rắc lên xem chừng vô tác dụng. Nhược Hi cau mày:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.