BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 342

Hai người kéo nhau ra nấp sau bình phong. Bát a ca vào tới nơi, yên vị

rồi, lộ vẻ hơi ngạc nhiên về việc chủ nhân còn chưa xuất hiện, nhưng quét
mắt qua bình phong, đoán chừng bọn họ đang ẩn phía sau, chàng mỉm cười,
ung dung nhấc chén trà nhấp một ngụm.

Nhược Hi đẩy Mẫn Mẫn, khẽ giục:

- Cô ra trước đi!

Mẫn Mẫn không nhúc nhích, thì thào đáp:

- Tôi hơi căng thẳng.

Nhược Hi bật cười:

- Căng thẳng cái gì? Cô hát múa trước mặt bao nhiêu người thì sao?

Mẫn Mẫn lủng bủng trong miệng:

- Nhưng đây là lần đầu tiên người ta hát kịch mà.

Nói rồi, cô chỉnh trang lại y phục, ngoắc cái làn vào cánh tay, rời khỏi

bình phong.

Qua khe hở, Nhược Hi quan sát vẻ mặt Bát a ca. Trông thấy tạo hình của

Mẫn Mẫn, chàng ra chiều ngỡ ngàng, liếc nhanh mắt về phía bình phong
mỉm cười rồi chuyển sự chú ý trở lại Mẫn Mẫn. Nhược Hi nấp kín, biết rõ
chàng không trông thấy mình, vậy mà nhìn chàng cười, tim nàng vẫn đập
thình thịch.

Mẫn Mẫn xỏ chiếc làn, tạo dáng điệu như hái lá dâu. Nhược Hi phe phẩy

quạt thủng thỉnh đi ra, cất tiếng hát:

Thu Hồ cưỡi ngựa về quê, vó câu gõ rộn trên lề đường xa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.