BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 345

Hết ca trực, chưa về tới lán đã ngửi thấy mùi hương phưng phức, Nhược

Hi thắc mắc, Ngọc Đàn mở hộp phấn hoa nhài hay sao thế này?

Nàng vén rèm, đập ngay vào mắt là một màu trắng toát. Bàn, sàn, ghế,

sập, nhìn đâu cũng thấy hoa nhài, từng xâu, từng chuỗi, ngập tràn khắp lán
là hương thơm phiêu dật nồng nàn. Những chiếc lá xanh mướt nền nã, hệt
như bích ngọc lung linh. Những bông hoa trắng nõn mềm mịn, hệt như
tuyết ngưng lấp lóa. Nhược Hi sững sờ đứng ngẩn, niềm vui thích râm ran
trong lòng. Không hiểu chàng lấy đâu ra mà lắm hoa đến thế! Cách tán tỉnh
này chẳng mới mẻ gì đối với nàng, nhưng được chiều chuộng săn đón, ai
mà không cảm động. Cầm lòng không đậu, nàng vùi mặt vào hoa, hít một
hơi dài.

Đang ngơ ngẩn, chợt nghe “Chị à!”, Nhược Hi giật mình quay lại, thấy

Ngọc Đàn đứng sau lưng. Nàng chưa biết nên giải thích thế nào về vụ hoa
hoét đầy nhà, Ngọc Đàn đã mỉm cười:

- Vừa rồi Trương công công cho người đưa tới đấy, nói là Nhược Hi cô

nương dặn hắn ra ngoài mua bán thì tiện lấy giúp ít nhài tươi. Chị định làm
gì vậy?

Nhược Hi vội lựa theo:

- Nhiều. Pha trà, pha nước tắm, gài lên tóc này, chẳng phải tốt hơn hẳn

hoa khô ư?

Sau khi lấy hoa nhài ngâm nước tắm, cài tóc, lại mở túi thơm nhồi mấy

bông đeo vào thắt lưng, nàng mau mắn đi đến chỗ hẹn. Thấy chàng đã ngồi
đợi trên triền dốc, nàng rón rén bước tới gần, choàng tay bịt mắt chàng, giả
giọng ồm ồm:

- Ta là ai?

Chàng ấp tay lên tay nàng, cười hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.