BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 347

Nín lặng một lúc, Bát a ca đỡ Nhược Hi thẳng dậy, chăm chú nhìn vào

mắt nàng:

- Không giống nhau. Lần đầu tiên gặp Nhược Lan, ta hân hoan khôn tả.

Được Hoàng a ma tứ hôn, ta hớn hở khó kìm. Nhưng khi nhấc khăn trùm
đầu cho nàng, ta hiểu mình đã sai. Ta chỉ muốn sở hữu tiếng cười lảnh lót
ấy, mà không ngờ… – Chàng ngừng một lát, âu yếm mơn man má nàng –
Nhược Hi, ta đã phạm sai lầm một lần, sao có thể sai thêm lần nữa? Em và
Nhược Lan giống nhau đến năm sáu phần, lúc mới gặp em ta có giật mình
thật. Nhưng từ khi em gây náo loạn tiệc sinh nhật của Thập đệ, ta đã biết
em khác với Nhược Lan. Giữa màn lá rụng mùa thu, em chất vấn ta “Tại
sao không thể tự quyết định số phận của mình?” bằng vẻ mặt thật là đanh
thép, đến giờ này ta còn mường tượng được rõ ràng. Ở lễ cưới, Thập tam đệ
mang em đi, sau để em đông cứng trở về mà em không nửa lời oán thán,
lòng ta không vui chút nào cả. Bấy giờ mới thảng thốt nhận ra, hình bóng
em đã bất tri bất giác chiếm ngự hồn ta tự lúc nào rồi.

Chàng đưa ngón tay miết khẽ theo chân mày nàng:

- Mấy năm nay, có biết ta nhớ em thế nào không? Nhưng ta muốn em tự

nguyện và vui vẻ về với ta, chứ không muốn bi kịch như Nhược Lan tái
diễn nữa. Khổ nỗi lòng em thật khó dò, ta mang máng thấy trong tim em có
ta, chỉ thắc mắc vì sao em cự tuyệt. Ta không biết rốt cục mình phải làm gì
mới khiến em ưng thuận được – Chàng bỗng bưng kín mắt nàng – Đừng
nhìn ta như thế! Tại sao em cứ nhìn ta bằng kiểu nhìn ấy nhỉ? Bốn năm
trước, khi còn là một cô bé con, mắt em đã ngập tràn bi ai sầu thảm. Em
thương tâm vì lẽ gì chứ?

Nhược Hi lắc đầu, rồi lại lắc đầu, bỗng vươn tay ôm choàng lấy Bát a ca:

- Em không muốn mất anh, lúc nào em cũng mong anh được bình an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.