BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 390

Nói xong, nàng chạy thục mạng.

Từ nay về sau, chúng ta là hai người xa lạ. Vì sao anh không thể hứa với

em? Vì sao phải tranh quyền đoạt vị? Nếu em không giữ được tính mạng
cho anh, thì lấy anh còn có nghĩa gì? Con đường trước mặt âm u tăm tối,
em chịu tủi phận cũng để làm chi? Em biết anh sẽ không bằng lòng, nhưng
vẫn lừa mị bản thân đến hỏi thêm lần nữa. Tại sao, tại sao anh lại không
bằng lòng chứ?

Nàng lảo đảo chạy, bỗng rủn chân ngã quay ra đất. Lần này bên cạnh

chẳng còn ai chìa tay dìu đỡ. Nàng vùi mặt vào tuyết, người lạnh buốt, trái
tim càng lạnh hơn. Muốn bò dậy mà chân đau nhói, nàng cứ nằm sấp đấy,
chẳng buồn dậy xem bị thương chỗ nào. Trái tim tràn đắng cay, người dán
vào băng giá, mặt úp trên tuyết lạnh, thân thể bất động, còn tâm trí lại miên
man hình ảnh chàng với áo khoác lông chồn đen và chiếc nón trúc vành
rộng. Giữa màn tuyết mênh mang, chàng dạo bước thong thả bên nàng…
Cảnh tượng rõ ràng như mới hôm qua, mà nay hai người đã nghìn trùng xa
cách.

- Ai đây? Sao lại nằm im trong tuyết thế này?

Giọng Thập tam a ca.

Nhược Hi đắng lòng, không buồn cục cựa.

Thập tam a ca đưa tay vực nàng dậy, lộ vẻ kinh hãi, vội vàng phủi tuyết

trên mặt trên đầu nàng:

- Nhược Hi, sao thế? Ngã đau à?

Gã đỡ nàng đứng lên, rồi cúi đầu tỉ mỉ xem xét khắp trên dưới.

Tứ a ca đứng cạnh đấy, cũng ra chiều kinh ngạc. Nhược Hi không buồn

để tâm đến thái độ của họ, chỉ bảo nhỏ Thập tam:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.