BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 413

Và nàng hấp tấp cáo từ. Lặng yên chốc lát, chàng nhẹ nhàng bảo:

- Đi đi!

Nhược Hi chạy về, chửi rủa tơi tả cả biên kịch và bản thân, kẻ thì đơm

đặt vô trách nhiệm, kẻ thì trí nhớ thật tồi, có mỗi cái tên cũng lẫn lộn.

oOo

Tiễn xuân đi, lại đón hạ về. Vì muốn tránh nóng, Khang Hy dọn ra

Sướng Xuân viên ở ngoại thành, phía tây bắc Bắc Kinh. Nhược Hi cũng đi
theo hầu hạ.

Năm Hàm Phong thứ mười, khi kéo vào Bắc Kinh, liên quân Anh Pháp

sẽ tiến hành cướp bóc và phá huỷ trên diện rộng các khu viên lâm của
hoàng gia. Sướng Xuân viên, vốn được hậu thế xưng tụng là viên lâm thanh
tịnh nhất cũng không tránh khỏi tai vạ, các kiến trúc trong vườn đều bị
thiêu rụi. Chỉ một sớm một chiều, danh viên hoàng gia lừng lẫy một thời đã
biến thành tro bụi.

Thật không ngờ, một người sinh ra trong thế kỷ hai mươi như Trương

Tiểu Văn lại có ngày được tận mắt mục kích khu viên lâm mà các nhà kiến
trúc đời sau hết lòng ngưỡng mộ.

Sướng Xuân viên, ngụ ý bốn mùa đầy xuân, tám phương lộng gió, sáu

hướng thoáng hơi. Cảnh sắc trong vườn tự nhiên tao nhã, như trời đất sinh.
Dẫn lời miêu tả trong sử sách thì Sướng Xuân viên “Tường cao chưa đầy
trượng, sắc lục dìu dịu, nét đỏ xuê xoa. Núi non gò đống thoai thoải, chẳng
cheo leo ghềnh dốc hiểm trở. Hành lang cột nhà giản dị, chẳng vân vi chạm
vẽ cầu kỳ.”

Khác với hoàng cung, Sướng Xuân viên trồng khá nhiều kỳ hoa dị thảo,

bốn mùa triền miên nối nhau khoe sắc. Giờ là lúc sen trong hồ mới hé vài
bông, ngậm hương chưa nở, trông lại có một vẻ thanh tao ý nhị riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.