BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 480

cô đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào, khuôn mặt rạng niềm hân hoan.
Nhược Hi thấy lòng ấm áp, bèn tạm dẹp đi mọi hoài nghi, cũng mỉm cười
thân mật.

Đêm về khuya, Khang Hy tuổi tác đã cao, không tiện thức quá muộn, bèn

dặn thái tử mấy câu rồi để Lý Đức Toàn đưa về trước. Tô Hoàn Qua Nhĩ
Giai cũng đi theo. Bọn họ vừa khuất dạng, không khí liền nhẹ nhõm hẳn đi.
Tá Ưng vương tử và Thập tam a ca trò chuyện rôm rả, hai người khi hào
khí bừng bừng thì gõ đũa mà hát, lúc tiếng Mông, lúc tiếng Hán, khi cao
hứng ngút ngát thì ngửa cổ cạn sạch bát rượu chỉ bằng một hơi. Hợp Truật
vương tử ngồi với Cửu a ca và Thập tứ a ca, ba người đánh toan uống rượu,
cười nói sôi nổi. Tứ a ca tủm tỉm nhìn Thập tam và Tá Ưng, thi thoảng lại
cụng bát với họ. Bát a ca, lạ thay, lại thì thào trao đổi với Thái tử gia.
Những người Mông Cổ khác chia nhau uống rượu chuyện trò với các đại
thần có mặt trong chuyến đi này.

Nhược Hi ẩn mình trong góc tối, ngắm cảnh tượng trước mặt. Tuy biết

mình mơ tưởng hão huyền, nhưng nàng vẫn không ngăn được mong muốn
thời gian dừng lại ở khoảnh khắc này, chỉ có cười vui, không còn tranh
đoạt.

- Chị ơi, chị nghĩ gì đấy? – Không biết tự lúc nào, Mẫn Mẫn đã đến bên

cạnh.

Nhược Hi nhìn đám người ngồi nơi đèn lửa sáng trưng, lẩm bẩm:

- Hoa này đây hồng đưa biếc đón, ấp ôm chỉ giếng cạn tường trơ. Ngày

lành cảnh đẹp như thơ, mà hồn thưởng ngoạn vẩn vơ chốn nào.

Đoạn này là đài từ trong màn Kinh mộng, vở Côn khúc Mẫu Đơn đình

của Thang Hiển Tổ thời Minh, cảm thán cho cái đẹp hoài phí bởi không
người trân trọng. Hoa đẹp chỉ có giếng với tường chiêm ngưỡng. Cảnh đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.