BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 516

đứng ra ban nàng cho nhi thần lấy làm trắc phi.” Hoàng thượng trầm ngâm
một lúc mới nói: “Nhược Hi theo hầu trẫm đã nhiều năm, luôn cúc cung tận
tuỵ. Trẫm cũng biết nó đã đến thì, chỉ hiềm trẫm tuổi tác đã cao, rất cần
người ý tứ chu đáo như thế ở bên. Ý riêng là vẫn muốn giữ nó lại một thời
gian nữa xem nhà nào tử tế mới gả, lại ban cho hồi môn thật hậu để nó
được rỡ ràng đi lấy chồng, không uổng công phục dịch trẫm. Hôm nay con
hỏi, thật sự đột ngột quá, trẫm phải suy nghĩ đã…” Bấy giờ em dâng trà
xong, chẳng còn cớ gì mà nấn ná nên đành lui ra. Bởi lòng quá kinh hoàng,
sợ biểu hiện khác thường trên mặt sẽ khiến Hoàng thượng và Thái tử gia
phát giác, em cứ cúi gằm đầu không dám ngẩng lên, không để ý được nét
mặt của cả hai vị.”

Nhược Hi nghiền ngẫm kỹ càng. Tâm tư của thái tử, nàng đoán chỉ bắt

nguồn từ ba nguyên nhân: một là Khang Hy, hai là người Mông Cổ, ba là
Mã Nhi Thái tướng quân, trong đó nhân tố Mông Cổ hiển nhiên chiếm
phần lớn. Mãn triều đều biết quan hệ giữa thái tử và người Mông Cổ không
được êm thắm. Để củng cố địa vị của mình, Dận Nhưng luôn muốn cải
thiện sự bất hoà đó.

Nhưng tâm tư Khang Hy ra sao, Nhược Hi tuyệt nhiên không dò đoán

được. Nếu Khang Hy bằng lòng, nàng nên làm thế nào, chẳng lẽ phải lấy
thái tử thật? Hay kháng chỉ? Rồi sắp sẵn ba thước lụa trắng như Tứ a ca
từng nói?

Nàng biết kết cục của tất cả mọi người, chỉ không biết kết cục của mình.

Phải chăng lấy thái tử chính là kết cục mà cao xanh an bài cho nàng? Nghĩ
mãi, nghĩ mãi, không kìm được nỗi thương tâm, Nhược Hi gục người
xuống sập khóc oà lên.

Buổi tối, Ngọc Đàn cố ý ở lại phòng Nhược Hi để chăm sóc nàng, Nhược

Hi bèn yếu ớt bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.