BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 733

Lý Đức Toàn thở dài: " Nhược Hi, ngươi thực sự đã phụ nỗi khổ tâm của

vạn tế gia rồi!" Ta cúi đầu không nói. Không quá lâu, hình ghế đã chuẩn bị
xong, người cầm trượng đứng yên một bên, Vương Hỉ nhìn vòng quanh,
thắc mắc hỏi: "Đánh ai vậy?" Lý Đức Toàn nhàn nhạt ra lệnh: "Bịt miệng
Nhược Hi lại, phạt hai mươi trượng."

Vương Hỉ kinh hãi,há nửa miệng nhìn về phía ta, ta nở một nụ cười, tự

động nằm úp xuống trên hình ghế, nhắm hai mắt. Hai bên người hầu đứng
nhét chặt miệng ta lại.

Một tiếng kêu rên rỉ, quá đau đớn! Thoạt đầu còn có thể âm thầm ghi nhớ

số roi,từng roi từng roi một vụt xuống, cơ thể từ từ bắt đầu co quắp rúm ró,
đau đến mức tim trở nên hắc loạn, bất kỳ một tiếng kêu nào cũng không
còn phát ra nỗi.

"Đưa nàng quay về phòng." Lý Đức Toàn ra lệnh xong thì xoay người rời

đi. Vương Hỉ vội vàng gọi người kéo sập hoa, đưa ta quay về phòng, dọc
đường không ngớt nói: "Tỷ tỷ, tỷ cố chịu đựng thêm một chút nữa nhé."

Ngọc Đàn nghe tiếng động ra đón, đứng ngớ ra giây lát, che miệng kinh

hoàng thét lên: "Làm thế nào mà toàn máu là máu thế này?" Vương Hỉ
cuống lên trách mắng: "Còn không đi chuẩn bị nước, thuốc chữa vết
thương?" Ngọc Đàn vội vàng xoay người đi.

Vương Hỉ chỉ huy thái giám đem ta đặt một chỗ ổn định, phất tay đuổi

chúng đi, cúi xuống bên cạnh giường hỏi: "Đã gây nên chuyện gì vậy? Khi
ta đến gọi tỷ tỷ, sư phó sắc mặt còn rất tốt, hẳn là không phải có chuyện gì
xấu mà!"

Ta thở gấp nói: "Đừng hỏi nữa, biết nhiều cũng vô ích. Sau này chú ý đi

theo Lý Am Đạt, mọi việc đều phải thật lưu tâm, bớt nói một chút. Ngươi
thông minh có thừa, nhưng mà bép xép thì cũng không ít, chưa có được cái
cẩn thận như sư phó của ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.