BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 77

hắn, khẩn trương tìm một chỗ kín ẩn mình. Bấy giờ giọng Bát a ca từ xa
vẳng lại: “Đánh ngất đi!” Nhược Hi nghe gáy nhói lên một cái, rồi không
hay biết gì nữa.

oOo

Sau bữa tiệc Trung thu, Nhược Hi trở nên ít nói. Xảo Tuệ, Đông Vân giở

hết mọi cách khuyên dỗ, Nhược Hi vẫn không cải biến. Hằng ngày, nếu
không cầm chân bên bàn tập viết thì cũng tìm một chỗ ngồi thừ ra. Lần đầu
tiên, cô nghiêm túc xem xét lại sự thực là mình đang sống ở thời phong
kiến, cẩn thận đánh giá lại những đường hướng có thể của số phận mình.
Hết lần này đến lần khác, cô tự vấn, chẳng lẽ ta phải thụ động chờ mọi việc
giáng xuống hay sao?

A hoàn nô bộc trong phủ lén lút theo dõi Nhược Hi bằng ánh mắt quái lạ,

ai nấy xôn xao bàn tán rằng có lẽ cô đang phát điên vì Thập a ca, nhưng
Nhược Hi chẳng mảy may quan tâm. Nhược Lan thì cứ nhìn em với vẻ
trầm mặc buồn thương, thấy em mỗi ngày một gầy héo, nàng cũng tiều tụy
theo. Có lần, Xảo Tuệ khẽ khàng nhắc:

- Chủ tử, người khuyên tiểu thư xem?

Nhược Lan dịu dàng đáp:

- Khuyên cũng vô ích thôi. Rồi sẽ đến lúc Nhược Hi tự hiểu ra và biết

cách chấp nhận.

Không đâu, không đâu, Nhược Hi nghĩ thầm. Ta không bao giờ hiểu

được, vì sao số phận con người có thể xoay chuyển chỉ bởi một câu nói của
ai kia? Từ nhỏ tới lớn, cô luôn tâm niệm nỗ lực hiện tại sẽ quyết định kết
quả tương lai. “Hoa nay thế nào, mai thành quả nấy” là phương châm của
Nhược Hi, cô không thể chấp nhận đời mình phụ thuộc vào ý muốn của
người khác. Không được, dứt khoát không! Cô hận ông trời, vì sao đưa
mình về đây, sao không để mình sinh ra luôn ở thời đại này, như thế có khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.