BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 899

Tết lan thu lại làm đai đeo thường.

Sợ chẳng kịp ta càng mê mải,

Tuổi xanh nào có đợi gì ai.

Mộc lan sớm cắt trên đồi,

Ðông thanh chiều hái bên ngoài bến sông.

Ngày tháng vút đi không trở lại,

Vừa xuân qua đã lại thu sang.

Ðoái trông cỏ áy cây vàng,

Sợ con người đẹp muộn màng lỡ duyên!

Tuổi đang trẻ nết quen càn rỡ,

Thế mà không đổi sửa cho đành.

Ngựa hay cưỡi lấy, đi nhanh,

Lại đây ta chỉ cho mình đường quang. 2

Ta ngừng khóc, đầu dán vào dưới cằm hắn, chăm chú nghe.

Hắn bỗng ngưng lại, ta hỏi:" Sao không hát nữa vậy?" Tắn bèn hỏi:" Ta

hát nghe được chứ?" Ta mỉm cười không nói:" Hắn đẩy nhẹ một cái hỏi:"
Mau nói thật đi." Ta chống đầu " Sau này nếu như chàng căm hận đại thần
nào, nhất thời không tìm được cách trị hắn, có thể gọi hắn tới để nghe
chàng hát cũng được." Hắn ngây ra một lúc, khẽ nhéo vào vai ta, cừơi
vang:" Một chút thể diện cũng không cho ta, Ta thấy nàng chăm chú còn
tưởng rằng lâu không hát, so với trước đây đã tốt hơn nhiều rồi! Nếu không
hay, sao nàng lại không che lỗ tai, thậm chí còn chăm chú đến thế chứ?" Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.