BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 90

- Em tự làm được!

Bát a ca mỉm cười, không tranh cãi, tự cởi mũ áo của mình, mắc lên giá.

Trong phòng đốt Hệ thống cấm nói bậyg sưởi nên rất ấm áp. Treo xong áo,
Nhược Hi không biết làm gì, đành đứng im.

Bát a ca rót một chén trà nóng đưa ra, Nhược Hi vô thức đón lấy, dùng ủ

ấm tay. Bát a ca bước đến cạnh bàn, ngồi xuống lấy giấy tờ ra xem. Nhược
Hi bưng trà, đứng bất động. Một lúc sau, Bát a ca ngẩng lên cười:

- Em thích đứng nhỉ?

Nhược Hi giật bắn, vội tìm đến ngồi ở cái ghế xa chàng nhất. Bát a ca

mỉm cười, lắc lắc đầu, rồi không để ý đến nữa, tiếp tục chăm chú xem giấy
tờ, thi thoảng cầm bút viết lách.

Ai ngồi chỗ người nấy, giữa chừng Lý Phúc lặng lẽ vào, hai lần thay trà,

một lần bỏ thêm than, thao tác rất thành thục, không gây một tiếng động
nào, mau chóng làm xong rồi lui ra.

Thoạt tiên, Nhược Hi không dám nhìn sang, chỉ đăm đăm ngó xuống sàn

nhà trước mặt. Về sau phát hiện Bát a ca để hết tâm trí vào giấy tờ, không
hề ngẩng đầu lên, Nhược Hi đâm bạo dạn, len lén đưa mắt ngắm chàng. Bát
a ca vận áo dài xanh nhạt, vẻ mặt tinh anh, mi mắt thanh tú, khóe miệng
đọng nụ cười. Trong lúc xem xét, thi thoảng hàng mày chàng cau lại, rồi
mau chóng giãn ra. Lúc viết lách, tư thái của chàng rất cao nhã. Nhược Hi
nhìn ngắm, không thể không thừa nhận: luận khí chất như gió nhẹ sương
mai, luận phong tư tựa ngọc mài đá chuốt.

Nhìn con người siêu phàm trác tuyệt như vậy, Nhược Hi không hiểu nổi

Ung Chính làm sao có thể, làm sao nỡ lòng, làm sao nhẫn tâm ban cho
chàng tên hiệu “A Ki Na”? Đặt tên như thế, so ra còn quyết liệt ghê gớm
hơn chặt đầu nhiều, chắc hẳn theo Ung Chính, phải làm vậy mới bộc lộ
được nỗi căm hận thấu xương của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.