BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 146

nhìn thấy kẻ đeo mặt nạ chứ chưa nhìn thấy bất cứ người nào đáng nghi
khác.

La Thiên gật đầu: “Có khả năng này, nhưng hiện nay chưa có chứng cứ để
nghĩ rằng đó là kẻ đeo mặt nạ...”

Chu Vũ nói phứa: “Tôi đếch tin! Bây giờ là lúc nào rồi? Chờ anh tìm ra
chứng cứ thì mọi người đã chết sạch! Cảnh sát các người thật đáng ngán!”

La Thiên không chấp anh ta, tiếp tục nói với mọi người: “Chúng ta chưa
bận tâm kẻ đeo mặt nạ có phải kẻ giấu mặt hay không; chúng ta phải lập tức
đi khỏi đây, vì kẻ giấu mặt đã biết tung tích của chúng ta, chúng ta phải
chuyển chỗ khác để đề phòng bất trắc.”

“Có ăn thua gì không? Chúng ta phơi mặt ra, hắn thì nấp trong bóng tối, ta
đề phòng cũng không xuể!” Lâm Kiều Nhi nói.

“Cứ phải thử thì mới biết được.” Nói rồi La Thiên đứng dậy, mọi người
cũng đứng lên theo.

Lúc sắp đi, La Thiên cầm viên sỏi vạch thêm một nét lên dấu trừ trong đề
bài toán bày ở ngoài nhà, biến thành dấu cộng. Để nói với kẻ giấu mặt kia
rằng chúng tôi sẽ đoàn kết một lòng bên nhau.

5

La Thiên dẫn chúng tôi xuất phát đi theo một tuyến mới, dọc đường không
nhìn thấy các ký hiệu trước đây để lại.

Trước đó, chúng tôi hễ nhìn thấy các ký hiệu cũ đó bèn đi rẽ tránh luôn, có
thế mới không bị đi lộn trở lại; tuy nhiên dù đi kiểu gì, cuối cùng vẫn lại
nhìn thấy các ký hiệu cũ, dường như chúng tôi vẫn chỉ đi vòng quanh nơi ở
cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.