BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 201

tôi, chúng tôi đành quay lên vậy. Sau đó cùng khiêng xác Cố Phong đến bên
bờ suối để chôn anh ta bên cạnh Lâm Kiều Nhi.

Lúc đào hố, Chu Vũ bỗng nói: “Chi bằng đào luôn vài cái hố, để mai kia đỡ
phải...” Anh ta nhận ra mình đã lỡ mồm, vội bước lùi lại mấy bước rồi nói
lảng sang chuyện khác: “La Thiên, số 7 trừ đi dấu hỏi, nghĩa là gì? Có ám
chỉ hắn sẽ giết ai không?”

“Không. Có lẽ nên hiểu là hắn muốn giết vài người. Hắn đang hỏi chúng ta
- lần này tao định giết mấy đứa?”

“Thế... thế là ý gì?” Chu Vũ nghe xong tái mặt, Tư Khải Điển thì trợn mắt
há mồm không nói được nữa, Trương Ngưng thì đầu cúi gục hẳn xuống,
không nhìn rõ vẻ mặt ra sao nhưng thấy hai vai rung rung, dường như cô ta
đang gắng hết sức kìm nén tâm trạng của mình.

“Nhưng cũng có thể giải thích theo cách khác: hắn muốn chúng ta tự tàn sát
lẫn nhau, để xem xem có thể chết mấy người. Mẩu giấy hắn đưa cho Đoàn
Lôi đã viết rất rõ rồi, nhưng tôi có thể khẳng định một điều này: gã Đoàn
Chính Dương đã gần hết nhẫn nại, gã muốn nhanh chóng kết thúc cái trò
chơi này.”

“Trò chơi ư?” Chu Vũ kêu lên. “Hắn coi giết người là trò chơi hay sao?”

Liễu Tinh Tinh bỗng nấp sau lưng tôi, run run nói: “Tôi không muốn chết,
tôi muốn về nhà, đừng giết tôi...” Liễu Tinh Tinh bị ngất khi đang ở trên
dốc, từ lúc tỉnh lại đến giờ tâm trí rất khác thường, lúc thì đờ đẫn lúc thì
luôn miệng lẩm bẩm, lúc khác lại kêu thất thanh rít lên kinh hãi.

Tôi đỡ chị ta sang bên, đặt tay lên vai chị ta, an ủi: “Sẽ không sao đâu.
Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về nhà, đừng sợ, đừng sợ.”

La Thiên nhìn quanh bốn bề, rồi nói: “Bất cứ tên tội phạm nào dày công
thiết kế ra trò chơi giết người, đều không thể là mơ hồ không có tính toán.
Tôi tin rằng gã Đoàn Chính Dương cũng không ngoại lệ. Ngay từ lúc đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.