BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 25

Ngày Giao thừa Tết Nguyên Đán; dân trong ký túc xá gặp tôi và anh

Việt đều chúc "Năm mới Trung Quốc vui vẻ". Anh Việt cau mày, gắt "Phải
gọi là năm mới theo âm lịch. Thế giới ngoài Trung Quốc còn nhiều nước
đón tết này!". Bọn họ tẽn tò, bực bội "Thì dù sao Trung Quốc cũng là nước
lớn nhất, chứ cái nước Việt Nam bé tí của mày ai biết!". Anh Việt quay
lưng, làu bàu "Thế mà nước tao có truyền thống đánh bại những nước lớn
đấỵ, Trung Quốc, Nhật, Pháp, Mỹ. Lớp trẻ chẳng biết gì về lịch sử!". Chỉ
đợi anh bỏ đi vào phòng đóng sầm cửa, bọn nước ngoài bu lấy tôi: "Đồng
hương của mày hiếu chiến quá! Tụi tao chúc tết mà còn bị hắn giận". Tôi
cười giảng hòa: "Anh ấy là một người yêu nước chân chính!" rồi vụt chạy
vào bếp xem nồi thịt kho hột vịt của mình. Tôi mời Vic, Rita và anh Việt ăn
một bữa tiệc tất niên. Vic mặc áo đầm dài, đưa chiếc lưng đen bóng của
mình ra bảo anh Việt cài dây kéo giúp. Rita đội mái tóc giả màu hung,
mang giày bốt, tô đôi môi dày bằng màu son chói chang.

- Chúc mừng năm mới! - Vic hào hứng - Hồi học bên Trung Quốc chị

cũng được đón giao thừa như thế này, vui lắm! Tết Trung Quốc có ý nghĩa
truyền thống hơn.

- Lại còn gọi là tết Trung Quốc à? - Anh Việt nhăn mặt.

- Thôi mà, đừng cực đoan nữa! - Rita bốc một cuốn chả giò nhồm

nhoàm - Chúa ơi! Ngon quá!

Quan trọng từ ngữ làm gì, cái chính là phải nhìn nhận sự thật. Rõ ràng là

hàng hóa Made in China ở khắp nơi. Nè, bộ tóc giả tôi đang đội, đôi giày
tôi đang mang, chất lượng CEE nhưng sản xuất tại Trung Quốc.

- Hồi sáng chị và Tâm vô siêu thị Việt Nam mua đồ làm tiệc tối nay,

cũng toàn nước mắm Thái Lan, gạo Thái Lan. Hàng Việt Nam còn ít lắm -
Vic góp lời - Nước mình nhỏ, nghèo, chưa có tên tuổi chứ sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.