BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 31

- Thôi được! Cứ cho là anh đúng. Tôi tìm khách sạn khác. Nhưng tôi

phải nhắc lại rằng các người là bọn thất tín! Thật lưu manh!

- Tôi khuyên cô không nên nói như vậy!

Gương mặt đẹp trai của gã tiếp tân làm cô chột dạ với ánh mắt lộ rõ sự

đe dọa. Thảo hốt hoảng bước giật lùi ra đường. Đã gần một giờ sáng. Cô
nháo nhào chạy vào những khách sạn khác, nhưng chẳng nơi nào còn
phòng. Trước khi bước vào khách sạn cuối cùng của dãy phố, Thảo tự ra tối
hậu thư: "Tùng ơi! Nếu đêm nay em phải chết rét ngoài đường và bị hãm
hiếp thì em sẽ giết anh đó!"

Khách sạn lại hết chỗ. Trước khi Thảo kịp ngất xỉu vì thất vọng, một

cứu tinh xuất hiện. Anh ta là người Hồng Kông, vừa đi mua pizza về ăn
khuya. Trông cô run lên vì viễn cảnh bị tống ra đường giữa màn đêm lạnh
lẽo, anh đề nghị cùng cô chia phòng. Thảo gật. Nếu phải mạo hiểm, cô
chọn giải pháp tối ưu.

Anh ta dẫn Thảo lên lầu:

- Tôi tên Vương. May cho cô. Bạn gái tôi vào phút chót không đi du lịch

được. Phòng có hai giường đơn, đặt khá xa nhau. Và tôi hứa...

- Đời tôi gặp nhiều bọn thất hứa rồi!

Thảo gắt, bỏ vào nhà tấm rồi trở ra sớm hơn dự định. Vương đang cắt

bánh pizzapizza ra làm nhiếu phần.

- Sao không có nước nóng? - Thảo run lên - Rõ ràng tiếp tân nói "nước

không lạnh" mà!

- Tôi đã khiếu nại rồi, họ bảo "nước không lạnh có nghĩa là không lạnh

ngắt nhưng không có nghĩa là nóng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.