BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 33

đây còn sướng hơn ngủ ngoài đường.

- Ngay ngày mai tôi sẽ không ở đây nữa, tôi tìm khách sạn khác. Anh

đừng làm ra vẻ ban ơn với tôi. Tôi có ở miễn phí đâu. Tôi phải chia tiền
phòng với anh mà!

Cãi nhau chán chê, hai người lăn kềnh ra gà gật. Thảo mơ thấy Tùng với

khuôn mặt thiên thần khóc thương cô đã bị bọn Ý "làm thịt" ở dưới hầm xe
điện ngám. Vương xuất hiện, trên tay cầm một nắm hột ô-liu, tuyên bố
"Nhờ cô ta ăn pizza nhả hột đầy bàn không thèm dẹp nên tôi có vũ khí. Tôi
bắn ná bách phát bách trúng. Thảo không làm sao cả!". Tùng quay lưng
ngượng ngùng bỏ đi. Cô không thèm chạy theo, anh ta chưa từng yêu cô.
Cô phải tìm người khác. Và cô dõng dạc nói với vị anh hùng đã cứu mình
"Vương! Wọ ai nì! Wò ái nị..."

Thảo choàng tỉnh, nhận ra Vương đang nhìn mình tủm tỉm. Hai người

thu dọn hành lý, đường ai nấy đi. Thảo đưa phần tiền của mình trả khách
sạn, nhưng Vương từ chối. Anh bảo để lần sau.

- Lần sau? Anh nghĩ còn lần sau? - Thảo cười - Hay tụi mình đi chung?

Anh một mình, tôi cũng một mình...

- Dù sao đi du lịch ở thành phố nghệ thuật Roma cũng không thú vị

lắm...

Thế rối họ đi với nhau. Cùng chụp hình lưu niệm trên đấu trường

Colosseo, cùng ngồi trên đồi Palatino trầm trồ những phế tích La Mã, cùng
vào viếng đền Pantheon. Khi vào nhà hàng ăn món mì spaghetti, bà chủ
tiệm mập mạp và lắm lời cứ quả quyết hai người là vợ chồng mới cưới đi
hưởng tuần trăng mật.

- Những cặp vợ chồng son đều được tôi tặng một món tráng miệng miễn

phí. Kem Ý nhé, hay cà phê cappuccino?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.