BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 32

- Lưu manh!

Vương chia cho cô một góc. Thảo thành thật:

- Tôi sắp chết đói rồi, cho tôi luôn nguyên cái đi! Rồi tôi đưa tiền anh

mua cái khác!

Vương mặc áo khoác:

- Tôi bắt đầu hối hận vì lời đề nghị của mình. Hãy hứa, cô sẽ không làm

phiền tôi nữa!

Thảo gật, cô đang mắc nghẹn một hột ô-liu. Lúc Vương quay về, Thảo

đã cuộn tròn trong chăn. Cô mặc hết cả áo quần mà vẫn lạnh. Cô đề nghị:

- Đừng tắt đèn! - Cô đề nghị - Tôi sợ bóng đêm!

- Sao cô không nói thẳng ra là sợ tôi? - Vương ăn pizza, mặt cáu kỉnh -

Tôi thật sự hối hận rồi!

Và Vương hối hận dài dài khi vừa đặt lưng xuống, Thảo lại rên rỉ:

- Tôi lạnh quá, tôi có cảm giác gió lùa vào người. Anh đóng hết cửa sổ

lại chưa?

- Rồi!

- Kiểm tra lại xem!

Vương tá hỏa la toáng lên khi nhận ra một ô cửa đã vỡ kính được ngụy

trang khéo léo dưới lớp màn.

- Sao lúc nhận phòng anh không kiểm tra? Thật là khờ quá!

- Tại tôi tin họ! - Vương cáu - Mà hình như rắc rối bắt đầu từ khi cô

bước vào phòng này. Tốt hơn hết là cô chấp nhận hoàn cảnh đi, dù sao ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.