BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 53

hắn cuối tuần đến nhà ăn phở nhưng nghẹn miệng thốt không ra lời. Cả lớp
hai mươi sáu người đều đã tuần tự có dịp trầm trồ tính hiếu khách của một
gia đình Việt Nam nhưng tên Tây Ban Nha máu nóng vẫn còn là ngoại lệ.
Ngày cuối của kỳ nghỉ lễ Phục Sinh, Tông Ga cố đè tính kiêu hãnh xuống
để đẩy qua bàn Ricly hộp nhựa đựng mấy cuốn chả giò có kèm cả bịch
nước mắm nho nhỏ:

- Về chiên lại cho giòn rồi ăn với rau xà lách, món cổ truyền Việt Nam,

giống cơm nghệ của Tây Ban Nha vậy đó! Chúc kỳ nghỉ vui vẻ!

Nói một hơi, Tông Ga xách cặp vọt ào ra trạm xe bus nhưng trời đổ mưa

bất ngờ làm nó phải tấp vào bệ cửa phòng thể dục. Một chiếc ô thình lình
xuất hiện và mái tóc quăn màu đen ập đến:

- Tông Ga! Bạn có muốn cùng che ô với tôi ra trạm xe bus không?

Ricky nhe hàm răng trắng bóc cười tươi rói đề nghị. Tông Ga gục gặc

đầu. Hai đứa líu ríu che chung cái ô bước đi trong mưa. Lần đầu tiên, cô
nàng Việt Nam mới có dịp đứng cạnh chàng Tây Ban Nha. "Thì ra hắn đâu
có lùn!". Đưa Tông Ga đến trạm xe bus của nó xong, Ricky chuẩn bị băng
qua đường đón chuyến xe đi hướng ngược lại.

- Khoan! - Hắn ấp úng - Tôi hôn tạm biệt bạn được chứ?

- Ồ! - Tông Ga hơi bất ngờ nhưng nó vội rối rít - Dĩ nhiên! Được!

Được!

Xe đến, nó leo lên, kịp mời: "Chủ nhật này đến ăn phở!" rồi chui tọt vào

đám học sinh đang chen lấn hỗn độn. Dưới đường, Ricky vẫn đứng đó, một
tay hắn cầm ô, một tay vân vê những lọn tóc loăn xoăn rơi trước trán. Còn
nó, nó cho cả hai tay lên ấp vào má. "Sao nóng dữ vậy nè? Mấy tên Pháp
khác hôn đâu đến nỗi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.