BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 54

BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM

BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM

Dương Thụy

Dương Thụy

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Giáo Đường Xuân

Giáo Đường Xuân

Tối thứ Sáu cuối tuần, theo thói quen Phố rời ký túc xá, để mình tự cuốn

theo dòng người trôi vào trung tâm thành phố. Trừ lúc mưa to gió lớn hay
trời lạnh quá độ, cô chồn chân nhìn ra cửa sổ rồi mở đĩa hát, những bản
nhạc Pháp trữ tình của thập niên sáu mươi. Cuộc sống lẻ loi nơi xứ người
tạo cho Phố một thói quen kỳ quặc. Ở Sài Gòn, chưa bao giờ trong đời cô
ra khỏi nhà với bước chân vô định. Cuộc đời cô được lên kế hoạch và
những mục tiêu liên tục đặt ra.

T

Tối thứ Sáu đầu tiên ở thành phố đại học này, Phố ra khỏi nhà chỉ với

mục đích tìm chút khí trời. Những ngày vùi đầu trong nghiên cứu làm cô
ngộp thở. Cô không lấy xe bus, chầm chậm rảo qua những con phố. Những
chiếc lá đỏ mùa thu được đèn đường sưởi ánh vàng âu yếm. Ra đến trung
tâm, Phố đuối chân. Cô ngồi xuống bệ cửa một giáo đường. Gió thốc đến
làm cô nảy ý định đẩy cửa vào bên trong. Và, Phố thấy nhớ, người con trai
chưa bao giờ nói yêu cô...

Giáng Sinh năm đó, Lễ rủ Phố đi nhà thờ. Cô không có đạo, chơi thân

với Lễ suốt bao năm đại học, mỗi khi nghe anh nói mình phải đi lễ ngày
Chủ nhật, Phố thắc mắc "Có gì thú vị?" Hai người cùng ngồi nghiêm trang,
tay đặt ngay ngắn trên đùi. Phố mặc áo dài trắng như Lễ yêu cầu, lòng cô
đầy hồi hộp. Cô hầu như không nhớ hôm đó vị linh mục trẻ ấy giảng gì.
Phố cảm nhận sự xúc động Lễ trao cho cô. Anh hình như cũng không thể
lắng nghe những lời giảng. Lúc quỳ bên anh cầu nguyện, cô cúi mặt, tim lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.