BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 56

người châu Á.

- Cô làm gì ngồi ngoài cửa nhà thờ một mình? Cô có cần giúp đỡ

không?

Phố nhìn thấy trên ngực áo choàng đen một thánh giá nhỏ được thêu sắc

nét. Cô an tâm, lí nhí:

- Tôi đi dạo.

- Một mình? Vào lúc hai giờ khuya?

Phố cúi đấu im lặng, vẻ lúng túng của cô càng làm người đàn ông lạ

quan tâm.

- Cô có muốn giúp đỡ không? Cô người gốc nước nào?

- Việt Nam.

- Việt Nam? Thật sao? Chúng ta là đồng hương!

Phố ngước nhìn người lạ. Anh ta hãy còn trẻ, trên ba mươi, mắt dịu

dàng; khuôn mặt phúc hậu.

- Anh người Việt thiệt hả?

Phố hỏi bằng tiếng mẹ đẻ. Và cô nhận được câu trả lời bằng đúng ngôn

ngữ đó. Hai người xa lạ bất giác nhìn nhau thật thiện cảm. Cái cảnh "xa quê
hương ngộ cố tri" làm Phố xúc động khó thốt nên lời. Người đối diện mỉm
cười, tia nhìn ấm áp. Phố tự giới thiệu mình là nghiên cứu sinh, sang Pháp
được gần ba tháng nay rồi. Đêm nay vì không gia đình, không bạn bè, cô
đành chịu cảnh lang thang một mình nơi phố vắng.

- Tội nghiệp! - Đồng hương thốt lên - Nếu mình quen nhau sớm hơn

một ngày, tôi đã có thể mời em cùng ăn réveillon. Đêm Noel mà cô đơn thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.