BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 8

Tế của tôi học tại chức để trang bị thêm chút chuyên môn. Giờ có người đã
lên chức trưởng điều hành một công ty du lịch, người vừa xây nhà cả trăm
cây vì làm xuất nhập khẩu gì đó trong sân bay, người làm giám đốc công ty
trách nhiệm hữu hạn kinh doanh hàng thủ công mỹ nghệ...

- Chẳng có ai te tua như anh phải không? - Anh Huy cười nhẹ - Nhiều

lúc anh cũng tự hỏi hay là mình "lầm đường lạc lối"? Nhưng không! Anh
có được bao nhiêu kinh nghiệm sống quý giá! Chỉ có ở trong hoàn cảnh
phải đấu tranh từng ngày để giữ vững tinh thần như anh mới hiểu giá trị của
sự thành đạt và hạnh phúc thật sự của cuộc đời, điều mà hồi còn trẻ ở Việt
Nam anh lầm tưởng là mình đã đạt được dễ dàng rồi.

Anh Huy dừng lại im lặng, tôi không dám có ý kiến, chỉ thấy năm năm

của anh trôi qua chỉ để hiểu được điều này thì hơi lâu.

- Anh không hối hận đâu - Anh đều giọng như tự nói với mình - Nếu lúc

đó anh không đi, vẫn dễ dàng làm ra tiền rôi có thái độ khinh mạn, hãnh
tiến thì bây giờ anh hỏng mất rồi. Anh chỉ tiếc mình phải vừa học vừa làm
nên không thể dốc hết sức cho việc học, vốn là mục đích chính của chuyến
đi.

- Sao hồi đó anh gấp gáp đi Đức làm chi? Nếu như anh sang Pháp anh

có lợi thế hơn nhiều.

- Kệ! Nhờ vậy có thêm một sinh ngữ nữa. Tinh thần thép của tụi Đức

hay lắm, tác động lên anh khá nhiều. Anh phục tụi nó!

Ngày trước anh Huy đâu thèm phục ai. Đi tour với khách, vì lanh lợi vui

vẻ nên được cho tiền pourboire rất nhiều, vậy mà anh còn cười sau lưng nói
họ khờ. Anh tự nhận xét "Dân làm hướng dẫn cà chớn lắm!"

- Trong rất nhiều nghề anh làm ở Đức, có lúc anh được về với nghề

guide đó nhe! Anh làm ba tháng trong một công ty du lịch nhỏ cần người
nói tiếng Pháp. Hồi chưa sang đây, anh tự tin nghĩ mình không đến nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.