BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 241

Roscoe cho con Memphis một cái thúc đủ mạnh. Nó khởi đầu thường

chậm nhưng khi đã bập vào nhịp, nó lại là một con ngựa bền vó. Nhận lệnh,
con ngựa thiến chân to đùng liền hất lên đôi giày bóng lộn của Charlie
Barnes một ít bụi rồi cất bước. Roscoe nhìn con sông lần cuối và chiếu
hướng Texas, lên đường.

30

Lorena được mẻ tắm ra tắm đầu tiên ở Sông Nueces. Họ đã mất một

ngày gian nan cố lách lấy lối qua các thảm mesquite rậm rạp và khi gặp sông
thì cô quyết định dừng chân ngay.

Jake không dính gì tới quyết định này vì đang say. Suốt ngày, trong cả

lúc đi, gã uống đều đều, ngất ngưởng đến mức Lorena cầm chắc là họ đã
chệch hướng mất rồi. Song họ vẫn đi ở đằng trước đàn gia súc – đến chỗ
quang đãng nào cô lại ngoái nhìn để thấy đám bụi mù mịt phía sau. Lạc
đường với một Jake đang say xỉn thế này thì chẳng thú vị gì hết.

Dĩ nhiên gã chỉ uống vì đau tay. Chắc chưa lấy được hết cái gai ra –

ngón cái của gã đã biến sang màu đỏ lịm. Lorena hy vọng gặp một thị trấn
có bác sĩ nhưng hình như ở cái phần đất nước này chẳng còn cái gì khác nữa
ngoài sồi gai và mesquite.

Thật xui, Jake gặp tai nạn ngay lúc xuất phát, tuy chỉ là một cái gai. Khi

xuống ngựa chân gã chỉ có thể loạng choạng đi đến bóng râm. Buộc ngựa và
cắm trại dành cả cho cô trong khi gã dựa lưng vào cây tiếp tục tu rượu.

— Mẹ kiếp, trời nóng, – Jake nói khi cô xem xét ngón tay gã. Còn gã

thì lẩm bẩm. – Bọn họ tối nay cắm trại ở đâu đây? Ta có thể đến đánh bài
với họ.

— Anh sẽ thua, – cô nói. – Anh say quá thế này còn gì?

Mắt Jake lóe lên một ánh giận dữ nhưng không cãi lại.

— Em đi rửa ráy một cái, – Lorena nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.