BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 271

— Tại sao hắn lại làm như thế? Với lại em thì đụng chạm gì đến hắn?

— Hắn mê em, muốn lấy em, – hắn bảo thế.

— Lấy em? Không lấy được đâu.

Fowler cười lúc cúc.

— Hắn không biết cái đó, Zwey Bự không hoàn toàn bình thường đâu.

Chẳng đứa nào chúng mày bình thường, Elmira nghĩ, và cả tao nốt,

không thì tao đã chẳng ở đây.

Thỉnh thoảng cô vẫn thấy Zwey Bự để mắt tới mình, tuy hắn chưa hề

nói một lời hoặc đến gần bên. Đôi lúc Zwey Bự ngồi nhìn cô có đến hàng
giờ, tít ở mạn dưới kia con tàu. Điều đó làm cô thấy đắng cay. Hắn đã nghĩ
cô là của hắn rồi, và những người khác chắc cũng nghĩ vậy thôi.

37

Đi đường dài còn tệ hại hơn Roscoe tưởng rất nhiều, dù anh đã từng

tưởng nó phải như địa ngục vậy.

Chưa kịp đi khỏi Đồn Smith ba tiếng đồng hồ anh đã đâm sầm vào

đúng giữa một bầy lợn rừng. Không hiểu sao con Memphis anh cưỡi lại sợ
giống lợn đến thế. Đểu nữa là đàn lợn đặc biệt này thì lại hết sức ghét ngựa
trắng. Chưa kịp đôi hồi Roscoe đã cắm đầu cắm cổ phi. Rồi anh rút súng ra
bắn nhưng trượt hết, khi cố nạp thêm đạn thì anh lại để rơi mất đạn. Anh có
một khẩu súng trường nhưng ngại lấy vì sợ lại đánh rơi nó nốt.

May sao đàn lợn không hăng máu đuổi lắm. Chẳng mấy chốc chúng

dừng lại nhưng Memphis thì không thể ngừng phi cho tới khi nào kiệt sức
mới thôi. Sau đó nó sẽ trở nên vô dụng hết cả ngày. Anh cắm trại đêm đầu
tiên chỉ cách thị trấn có mười dặm. Khi đêm đã về khuya, rừng ồn ào như
một quán rượu, có điều Roscoe không hiểu được phần lớn những tiếng động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.