BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 362

Hắn chưa nói xong mấy tên kia đã cắt dây trói chân cô rồi kéo cô khỏi

mình ngựa. Lorena mở mắt ra một thoáng, thấy bầu trời đang tối đen dần ở
giữa cẳng chân những con ngựa đứng chờ. Tên có tiếng cười nhát gừng cầm
cái tù và không tỏ ra điên cuồng như ba tên kia. Sau khi nhảy cô một lần,
hắn ra ngồi trên cỏ thổi tù và chơi. Thỉnh thoảng ngắm cảnh đang diễn ra, nó
lại bật lên tiếng cười nhát gừng kỳ quặc. Lorena trông chờ cái chết nhưng cô
không chết cho; chỉ là bốn đứa. Tên cầm đầu, Ermoke, không chịu buông
cô. Những tên khác bắt đầu eo xèo. Khi mở mắt ra, cô tìm trăng lên. Nhưng
trăng muộn và cô chỉ thấy các con ngựa vẫn đứng. Vịt Biếc đi một lúc, khi
hắn quay lại, Ermoke lại nhảy lên cô.

— Thôi đi, – Vịt Biếc nói. – Nếm thế đủ mùi rồi.

Ermoke lờ tít, Vịt Biếc liền đi đến đá vào hắn một cú mạnh khiến hắn

và cả Lorena cùng lăn đi long lóc.

— Khôn hồn thì chú ý nghe, – Vịt Biếc nói. Ermoke đứng lên ôm sườn.

Khi chúng trói cổ chân cô lại, cái tù và rúc thêm mấy tiếng cười.

50

Theo quan niệm của July Johnson thì dân cờ bạc đều lười và phần đông

tự phụ, phét lác. Jake Spoon nổi tiếng về cả hai. Có lẽ thay cho việc đi mãi
xuống miền nam tới Texas gã quyết định thử vận may ở Đồn Worth xem
sao, đó là một thị trấn buôn bán bò khá to.

July nghĩ rất đáng đến đó tìm kiếm, và nếu vớ được Jake Spoon thì sẽ

bớt đi cho anh và Joe cả trăm dặm đường. Nó cũng có nghĩa là anh sẽ về với
Elmira nhanh hơn. Về với Elmira là điều khiến anh bận tâm hơn cả việc bắt
Jake. Anh cả ngày nghĩ đến chị, làm cho Joe, nó hình như không nhớ tí gì,
chẳng có được một bạn đường hay ho.

Thật tình July muốn dừng lại ở Đồn Worth để gửi cho vợ một lá thư.

Anh thấy hình như cô đang lủi thủi một mình, đang thích được biết tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.