BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 388

không hiểu liệu Zwey Bự có coi như thế này đã là lấy cô rồi không. Cô lo
hắn có thể thình lình đi đến bảo hắn muốn bắt đầu cưới nhau, tuy cho đến
nay hắn tỏ ra quá cả thẹn, chả nói năng gì mấy với cô. Cô còn biết hắn mong
cô cũng lấy cả Luke nữa song cô không muốn thế.

Nhưng khi cô đến cỗ xe có xếp tấm chăn duy nhất lại làm giường thì

chẳng đứa nào theo bám. Cô nằm thao thức một lúc lâu, lo sợ, nhưng hai
người đàn ông cứ ngồi bên lửa, thỉnh thoảng nhìn về phía cô song không
làm một cử chỉ nào quấy rầy. Luke lấy con súc sắc ra và chúng đánh chơi.
Elmira đã ngủ nhưng ít giờ sau tiếng sấm rền đánh thức cô dậy. Hai người
đàn ông ngủ ở bên đống lửa đã lụi. Cô nhảy xuống chui vào gầm xe. Khi sét
đánh, cả đống cỏ chìm ngập trong ánh sáng trắng lóa.

Trận mưa giông mau chóng qua đi nhưng cô nằm thức cả đêm ở gầm

xe nghe tiếng nước rỏ từ trên xe xuống. Trời rất tối. Cô không hiểu có xảy ra
chuyện gì cho hai người đàn ông không.

Sáng ra, họ vẫn ở chính cái chỗ họ nằm lăn ra ngủ, ướt như chuột lột.

Chẳng ai bàn tán về cơn giông. Elmira cả quyết rằng chúng đã quen đi
đường vất vả và tốt hơn cả là cô cũng nên quen dần với nó.

54

Augustus mất nửa ngày đầu tiên tìm dấu chân vì Vịt Biếc đã ranh ma

đưa Lorena đi qua đám gia súc cho nên dấu chân ngựa của họ đã bị lẫn vào
hàng nghìn dấu chân bò. Đó là một cái mánh hay, một cái mánh ít người
dám dùng đến.

Đã nhiều năm trôi đi từ ngày Augustus phải lùng tìm vết chân. Anh đi

qua vùng suốt buổi sáng, cố nhớ lại người cuối cùng bị anh lùng vết, cốt để
cho mình được vững tâm. Anh nhớ hình như người cuối cùng ấy là gã ăn
trộm ngựa vụng về tên gọi Webster Witter. Điều anh nhớ nhất về Webster
Witter là hắn cao mà hai anh phải treo hắn lên một cành cây thấp. May sao
cổ Webster bị gãy ngay khi họ quất con ngựa chạy ra khỏi, nếu không hắn sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.